Trong vũ trụ thâm thúy, một viên hằng tinh to lớn màu vỏ quýt đang tỏa ra ánh sáng và nhiệt lượng không biết mệt mỏi. Bên cạnh nó, một khoảng tinh vân màu trắng xám uốn lượn thân mình, tựa như một bức màn sân khấu màu đen bị tạt lên một mảng màu trắng.
Phương Hương lẳng lặng đứng trước khung cửa sổ khổng lồ của cầu hạm. Hạm đội đang bay qua tinh hệ do viên hằng tinh này cùng với sáu hành tinh xoay xung quanh nó tạo thành. Mặc dù trong tầm mắt viên hằng tinh này chỉ là một quả cầu lửa màu đỏ, thế nhưng, Phương Hương nhìn bao nhiêu lần cũng vẫn không cảm thấy chán. Đối với một người luôn chu du trong vũ trụ mà nói, trong vũ trụ đen kịt, bất luận một tia sáng nào thì cũng đều hết sức quý giá.
Cái vũ trụ thần bí mà trầm lặng này, chính là thứ mà mỗi con người đều nỗ lực để tìm tòi và thấu hiểu. Sự khao khát đối với vũ trụ đã bắt đầu sinh ra ngay từ thời kỳ nguyên thủy nhất của loài người, nó là sự mong ước ăn sâu vào trong gien, mà việc trở thành hạm trưởng của một hạm đội vũ trụ, dẫn đắt những chiến hạm kim loại du hành, chiến đấu giữa ánh sáng của các vì sao, lại càng là giấc mở của mỗi đứa trẻ trong thời đại vũ trụ này.
Hải quân vũ trụ, một cái tên kiêu ngạo đến mức nào. Phương Hương đến nay vẫn còn nhớ rõ, khi mình tiến vào học viện, trở thành một thành viên của hải quân vũ trụ Liên Bang Salerga, thứ mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mao-bai-dai-anh-hung/2389002/quyen-7-chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.