"Mọi người đều nghe thấy rồi chứ?" Mập mạp xoay người lại, nhìn mọi người xung quanh.
Đáp lại lời mập mạp là những tiếng hít thở hết sức trầm thấp. Các chiến sĩ đều đã cắn chặt đến sắp nát cả hàm răng.
Phần lớn những người ở đây đều có người thân tại thị trấn Prue.Vợ con,cha mẹ, đó là nhà bọn họ, là thứ quan trọng nhất quý giá nhất trong cuộc đời bọn họ. Trước khi đến được thị trấn Prue, bọn họ đã mất đi rấtnhiều người thân, nếu như đến những người thân cuối cùng này cũng ra đi, vậy thì tương lai của họ sẽ chẳng còn gì!
Mập mạp dùng tay áo lau đi cặp môi bị cay đến sưng phù, nhổ một ngụmnước bọt xuống đất: "Cần ta nói cho mọi người phải làm gì không?"
Tất cả vẫn trầm mặc như trước. Trong màn đêm giá lạnh, từng khuôn mặtcủa các chiến sĩ bình tĩnh không gợn sóng, dưới ánh lửa chiếu rọi, lạicó một sự dữ tợn như những con sói hung dữ đang nhe nanh.
Trong bóng đêm, những robot cao to bốn phía đang phủ bóng đen xuống xung quanh, tựa như từng con ma quỷ bằng sắt thép.
Đứng bên cạnh robot, chính là một đám đàn ông chẳng hề chỉnh tề chút nào.
Bọn họ có béo, có gầy, có cao, có thấp. Trong số bọn họ, già nhất đã hơn bốn mươi, mà trẻ nhất, cũng chỉ mới qua hai mươi tuổi.
Nếu như đặt những người này bên cạnh hàng ngũ của một đội quân chính quy, bọn họ có lẽ ngay dân binh cũng không bằng!
Hiện tại, bọn họ lại lẳng lặng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mao-bai-dai-anh-hung/2388982/quyen-7-chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.