Selwall từ trên lưng ngựa xoay người xuống đất, sớm đã có tùy tùng nhận lấy gậy đánh bóng, lại đưa chiếc khăn lông ướt đang nóng hỏi nhưng không bỏngtay lên. Người thuần dưỡng ngựa cũng mau chóng dắt con ngựa đang thấmđẫm mồ hôi đi, đang chậm rãi đi bộ hồi sức.
Cùng với tiếng pháo và tiếng nổ đang không dứt bên tai ở phía chân trờixa kia, trong sân bóng bụi bay tứ tung, vẫn như trước là tiếng vó ngựagiậm như sấm dậy. Hơn mười kỵ sĩ đang quơ gậy đánh bóng, hô quát ầm ĩ,qua lại nhanh như điện chớp,
Selwall thần khí định nhàn mà ngồi ở trên ghế dựa cạnh sân bóng, uốngtrà nhìn thi đấu trên sân, lại nhắm mắt dưỡng thần, lúc này mới đem ánhmắt hướng về phía viên quan tình báo đã đứng nghiêm đợi bên người đãlâu.
Trước khi Selwall đưa ánh mắt lại đây, viên quan tình báo vẫn đứngnghiêm trang ở bên cạnh hắn, không hề phát ra một âm thanh nào.
Đây là quy củ của Selwall.
Cho dù giây tiếp theo bầu trời có sụp xuống, vương triều Nadmeck, cũngtuyệt đối không cho phép hậu duệ của mình bị kinh hoảng giống như lũngười hạ đẳng kia.
Ung dung, chính là tố chất cơ bản cần phải có của một hoàng tộc huyếtthống cao quý. Mà là hậu duệ của vương triều, cùng với việc tuân theomột cách thành kính đối với mỗi một phép tắc lưu truyền tới nay củavương triều Nadmeck, Selwall cũng có yêu cầu tương tự đối với thuộc hạ.
" Hội trưởng." Viên quan tình báo mở tài liệu, báo cáo thế cục hiện nay: "Đoàn robot Huyết Ảnh đã cắt đứt đường cái số 7, số 25 cùng với số 29từ cảng Bering và cảng Tiềm Long đi thông tới thành Trung Tâm, lại bốphòng tầng tầng lớp lớp. Tàu điều tra của hạm đội Huyết Dực truyền lạitin tức, đã phát hiện ra hạm đội Thanh Kỳ của Long Hưng Hội khởi binhtập kết hành lang ở tuyến đường bay dA, hướng đi của hạm đội Xích Kỳhiện nay không rõ."
Tuyến đường bay dA, chính là tuyến đường bay cấp B nối liền tuyến đườngbay Tự Do Odin đi thông qua Trenock và Sous. Tô Khắc Chu phái bộ phậnhạm đội đóng quân ở đó, chính là nằm trong dự liệu của Selwall. Dù saothì, đây chính là con đường sinh mệnh của lão bất tử người Trenock kia.
Đáng tiếc, tuyến đường bay chính hiện tại đang bị đế quốc Sous khốngchế. Mà với tuyến đường bay dA có liên hệ thiên ti vạn lũ với tuyếnđường bay chính, chính là không phải một hạm đội Thanh Kỳ là có thể nắmgiữ được.
Khóe miệng nổi lên một nét cười nhạt, Selwall nhắm mắt lại và gật gật đầu, hờ hững nói: "Đã biết."
Viên quan tình báo khép lại tập tài liệu, nói tiếp: "Mặt khác, tiểu đoàn robot của đoàn lính đánh thuê Huyết Sắc, đã tới gần thị trấn Genel,hiện nay vẫn chưa phát sinh xung đột chính diện với Thái Lưu mới. Chúngta vừa mới đạt được tình báo, Huyễn Ảnh Lưu đã vứt bỏ chủ quán và cácđại phân quán của bọn họ, khởi hành vào lúc mười giờ ngày hôm qua, xuyên qua khu vực thành Trung Tâm, tiến vào thị trấn Genel."
" Huyễn Ảnh Lưu?" Selwall chậm rãi mở mắt, nhìn làn bụi cuốn đang tràn ngập trong sân bóng, không kìm lòng được mà nhíu mày.
Thân phận của vị tân quán trưởng phân quán Genel Thái Lưu kia, đã không còn là bí mật gì nữa rồi.
Gã mập mạp Leray này đột nhiên xuất hiện từ hư không, một tay thúc đẩychiến tranh lưu phái bộc phát, đã khiến cho Selwall cảm thấy được sự uyhiếp.
Nhất là cuộc hỗn chiến ở trên đại lộ số 1 Genel kia, càng khiến cho hắnkhông thể không một lần nữa nhìn kĩ lại cái tên mập mạp trăng trắng tựahồ không có chút uy hiếp gì này. Năm mươi chiếc robot, ở trong cái thếgiới robot này căn bản không tính là cái gì.
Thế nhưng, năng lực bộc phát ra của năm mươi chiếc robot trong cuộcchiến đấu ngắn ngủi kia, cùng với những khẩu pháo năng lượng lắp ráptrên người chúng nữa, hiển nhiên cũng không phải chỉ là vài chữ đơn giản như vậy.
Là người hợp tác của đế quốc Sous, Phỉ Minh chính là kẻ địch trời sinhcủa Selwall. Kẻ địch này, trước đây chỉ có một mình Tô Khắc Chu. Hiệntại, tựa hồ đã có thêm một người.
Mà khiến cho Selwall cảm thấy trong lòng không thoải mái chính là, bốtrí trước đó nhiều năm của mình, tựa hồ cũng đang phải đối mặt với sự uy hiếp của một bố cục lớn hơn nữa.
Hắn rất khó tin tưởng, Long Hưng thương hội có quan hệ vô số dây mơ rễmá với Trenock, lại không có bất cứ quan hệ nào với cái gã mập mạp Leray kia?
Nếu như, cái gã mập mạp kia chính là do Tô Khắc Chu đẩy lên trước sânkhấu, nếu như, tất cả những xung đột này đều là do Tô Khắc Chu ở saulưng vạch ra. Như vậy ý nghĩa rằng, con quái vật khổng lồ Long Hưng Hộiđã hùng cứ nhiều năm ở Mars này, sớm đã có một kế hoạch giống như mình?
Lúc này, Thái Lưu phân liệt, Huyễn Ảnh Lưu đi tới, ý nghĩa điều gì?
Long Hưng Hội vì sao đến bây giờ vẫn chỉ ở vào trạng thái phòng ngự, từđầu đến cuối không có một chút liên hệ gì với thị trấn Genel? Thậm chíbộ đội robot của bọn hắn còn không cả áp sát vào thành Trung Tâm?
Không thể để cho đám người Phỉ Minh này ẩn núp ở phía sau nữa rồi.
Selwall trong nháy mắt đã định ra chủ ý. Nếu muốn biết được dự định củaLong Hưng Hội, biết được bố trí của Phỉ Minh ở Mars, kỳ thực rất đơngiản.
Chỉ cần mình dùng gậy trúc chọc một cái, ở vị trí then chốt nhất!
Vị trí bắt mắt nhất của cái tổ ong vò vẽ này, tự nhiên là thị trấn Genel!
Selwall rất muốn nhìn một chút, khi bộ đội của mình trắng trợn tàn sát ở thị trấn Genel, thế lực Phỉ Minh ẩn dấu, còn có thể ẩn dấu được bao lâu nữa!
****************************
Đi ra khỏi đại lộ số 1, rẽ ngoặt luồn lách ra khỏi tầng tầng cao ốc củakhu vực thương mại trung tâm, xe bay đã dừng lại ở giao lộ Piccadillycủa thị trấn Genel.
(Piccadilly: Một con đường ở Luân Đôn)
Trên đường phố vắng vẻ, vẫn còn lưu lại vết tích phóng hỏa cướp bóc củamấy gã du côn nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của. Mấy cửa hàng và siêu thịtự chọn ở hai bên đường, đều đã bị cướp sạch không còn. Ngay cả tủ kínhtrưng bày, cũng đã bị đập cho tan tành. Mấy chiếc xe bay bị đốt còn cáikhung vẫn còn đang nằm ở bên đường. Mảnh thủy tinh nhỏ, giầy, quần áocùng giấy tờ bị vứt rơi đây đất.
Giao lộ đã được đắp lên bao cát, đang dựng những khẩu súng máy phòng ngự bộ binh kiểu cũ. Trên tầng của mấy tòa nhà cao ở gần giao lộ, cũng được dựng lên mấy khẩu súng máy năng lượng và súng tên lửa cầm tay.
Mấy tấm kim loại được dỡ xuống từ trên xác những chiếc robot ở trên đạilộ kia, được hàn thành tường chống đạn đơn giản, lưới cách ly cũng đãđược kéo lên rồi, bảy tám chiếc robot Phỉ Quân cùng hơn mười chiếc robot hộ vệ đang chặn kín điểm đầu một cách nghiêm mật.
Mập mạp dán mặt lên cửa sổ xe, ánh mắt ngây ngốc nhìn ra ngoài tuyến cảnh giới.
Hắn biết cầu kiến mình chính là lão Smith, thế nhưng hắn nằm mơ cũngkhông nghĩ tới, lão Smith đến, sẽ lại có cục diện lớn đến như thế.
Lão Smith đang đứng ở giao lộ ngoài lưới cách ly. Phía sau ông ta, chính là mấy chục chiếc robot kiểu nhanh nhẹn đặc trưng của Huyễn Ảnh Lưu. Mà bị robot vây xung quanh, chính là mấy trăm đệ tử Huyễn Ảnh Lưu đang cầm đủ loại vũ khí. Trong đám người đệ tử này, còn có hơn hai mươi chiếc xe tải to lớn.
Cửa tự động của một vài chiếc xe trong đó đã mở.
Mấy đứa trẻ không hề ưu sầu đang cao hứng bừng bừng chạy tới chạy luitrên thang lên xuống tự động của xe tải. Mà ở trong xe, phụ nữ và ngườigià đang co mình ở phía sau tấm ngăn, chỉ lộ ra nửa cái đầu, lẳng lặngnhìn chăm chú vào bên này.
Rất hiển nhiên, đây là gia quyến của tất cả những người trong Huyễn Ảnh Lưu, bọn họ đã dốc toàn bộ lực lượng.
Đôi bàn tay nung núc thịt của mập mạp gãi gãi loạn ở trên đầu, tựa hồchỉ có như vậy mới có thể biểu lộ ra sự hoang mang của hắn lúc này.
Mập mạp từ trước đến nay rất biết cân lượng của mình. Tuy rằng so vớingười bình thường hơn nặng một chút, thế nhưng tuyệt đối không đến mứcvừa ném một miếng thịt ra là có thể khiến cho người ta dập đầu cúng bái
Nếu như nói lão Smith trước tiên là đến bàn bạc, nói chút giá tiền, mọingười đầu mày cuối mắt xong rồi thoát áo cởi quần, mập mạp liền rõ ràng. Thế nhưng với lý giải của hắn đối với lão Smith, lão gia hỏa này chínhlà một con cáo già không thấy thỏ thì không thả chó, không thấy giặc cỏthì không cất cung.
Hết lần này tới lần khác trước mắt thấy chính là, con cáo già này đã đem toàn bộ Huyễn Ảnh Lưu đưa tới thị trấn Genel. Đây không phải nói rõ làmuốn dựa vào mình thì còn là cái gì.
Mập mạp trong lúc nhất thời có chút phát mộng. Lẽ nào mình cũng có BáVương Khí xông tận trời, thế nên bánh thịt từ trên trời liền rớt thẳngxuống đầu luôn?
Hoang mang thì kệ hoang mang, xe dừng lại, mập mạp vẫn mau chóng vẽ ra một vẻ mặt tươi cười, xuống xe đi nhanh lên nghênh tiếp.
Chuyện này chính hợp ý muốn của hắn. Bất kể thế nào, cái Huyễn Ảnh Lưu này cũng muốn thịt một miếng.
Vừa nhìn thấy gã mập mạp ngũ quan đều biến hình, cười đến khuôn mặt tanchảy, lão Smith liền thở nhẹ ra một hơi. Từ trên người của người kia,ong ta một chút cũng không nhìn ra được phong phạm của một vị anh hùngLeray.
Thế nhưng, tới hiện tại, ông ta đã không có biên pháp nào khác.
Không giống với các lưu phái xếp hạng ở đằng trước, Huyễn Ảnh Lưu khôngcó lính đánh thuê, không có thương đoàn, cũng không có hạm đội vũ trangchuyên môn. Sau khi chiến tranh bùng nổ, mấy nhà xưởng dưới tay võ quánKỵ Sĩ Griffin đều đã bị ép đóng cửa. Khu vực nơi chủ quán, lập tức bịcác thế lực ngang dọc cát cứ khác phong tỏa thành một hòn đảo cô độc.
Chiến tranh loạn lạc, côn đồ hoành hành. Rất nhiều đệ tử nhà nghèo, đềuđã mang người nhà đến võ quán robot. Huyễn Ảnh Lưu chính là chỗ dựa cuối cùng của bọn họ.
Thế nhưng lão Smith biết, chỉ dựa vào đám người mình này, Huyễn Ảnh Lưutuyệt đối không cầm cự được đến ngày chiến tranh kết thúc. Sau khi tỉ mỉ xem lại thông cáo do phân quán Genel tuyên bố cắt đứt quan hệ với TháiLưu do Cooper lãnh đạo xong, ông ta rốt cục đã hạ quyết tâm.
Đến thị trấn Genel!
Lão Smith không sợ đem toàn bộ Huyễn Ảnh Lưu đặt lên sới bạc. Ông ta vốn đã không còn gì có thể thua được nữa rồi.
Vì vậy, Huyễn Ảnh Lưu đã bắt đầu rồi xuyên qua mưa bom bão đạn.
Từ chủ quán ở thành Trung Tâm đến thị trấn Genel, thường ngày ngồi xebay không đến một giờ ngắn ngủi, Huyễn Ảnh Lưu đã đi mất tròn một ngày.Sau khi phải trả giá bằng sinh mệnh của mấy binh sĩ đội hộ vệ cùng vớihai chiếc xe tải cỡ lớn, bọn họ rốt cục đã đến được thị trấn Genel.
Điền Hành Kiện đang đi tới trước mặt nghênh đón.
Lão Smith quay đầu lại nhìn phía sau mình một chút.
Lấy Cosmo làm đầu, mấy chục đệ tử hạch tâm của Huyễn Ảnh Lưu đang chỉnh tề xếp thành một phương trận.
Những thanh niên lớn lên ở thế giới Tự Do này, hiện tại đang anh tư hiên ngang nghiêm trang không tiếng động. Bọn họ chỉ nhìn chằm chằm vào thân ảnh đang đi tới trước mặt.
Bao gồm cả Cosmo, trong mắt của các cơ sĩ trẻ tuổi này, chính là sự sùng bái thuần túy rõ ràng không hề che giấu!
Dẫn theo hơn hai trăm bảy mươi tù binh vượt qua ngàn dặm địch hậu xôngra khỏi trùng vây, một mình lẻn vào Mosky khuấy động cuồng phong bạo vũbắt giữ James, ngăn chặn Liệp Nhân Quân Đoàn, tung hoành ngang dọc giữangàn chiếc robot, đột tiến cô ngạo trong lửa đạn đầy trời, rơi xuống vực sâu mà vẫn còn sống một cách kỳ tích.
Quan trong nhất chính là, hắn đã từng điều khiển robot từ một hóa trăm(Dĩ Nhất Hóa Bách),từng dùng một đôi thiết quyền mà gầm thét tung hoành không gì cản nổi ở trong chủ quán Huyễn Ảnh Lưu, đem nhục nhã mà Cooper mang tới cho Huyễn Ảnh Lưu trả lại gấp trăm lần.
Mỗi khi hồi tưởng lại tình cảnh lúc đó, không riêng gì những các cơ sĩtrẻ tuổi này, ngay cả bản thân lão Smith cùng mấy vị trưởng lão ổn trọng thanh bạch, cũng không kìm được mà tâm trí hướng về.
Đem tương lai của Huyễn Ảnh Lưu vững vàng cột vào trên người người này, không một ai phản đối!
Bởi vậy, Huyễn Ảnh Lưu đã tới rồi!
Thế nhưng, cái gã mập mạp này, thực sự có thể mang tới một tương lai tươi sáng cho Huyễn Ảnh Lưu sao?
Lão Smith không có nắm chắc!
Cho tới bây giờ, ông ta vẫn không đoán ra được cái gã mập mạp này cóbiện pháp nào để thu thập cái loạn cục này! Mặc dù có cần kỹ xảo hạchtâm hơn nữa, mặc dù lúc này có quẫn bách hơn nữa, lão Smith cũng sẽkhông đem sinh mệnh của những thanh niên phía sau này giao phó cho mộtcuộc chiến tranh không có hi vọng.
Nhìn mập mạp đi tới trước mặt, lão Smith hai mắt như điện, trầm mặc mộtlúc lâu, ông ta mới hỏi một câu không đầu không đuôi: "Cậu có nắm chắckhông?"
Mập mạp ngẩn ra, từ đầu đến cuối, hắn cùng lão Smith cũng không quen thuộc, thậm chí còn chưa có nhận thức chính thức.
Thế nhưng hiện tại, vị lão nhân đứng ở trước mặt mình này, lại đưa ra vấn đề mà ông ta lo lắng nhất một cách thẳng tuột như thế.
Đưa ánh mắt về phía sau lão Smith, đón nhận ánh mắt nồng nhiệt của cáccơ sĩ Huyễn Ảnh Lưu, mập mạp liền thu hồi vẻ tươi cười trên khuôn mặt.
" Có!"
"Cậu chuẩn bị làm như thế nào?"
" Chờ!"
" Chờ ai?"
" Minh Tâm lưu, Hắc Long đạo, còn có rất nhiều lưu phái khác nữa."
"Cậu muốn làm gì?"
" Trọng chấn Hội Liên hợp Lưu phái!"
Không hề quanh co, một già một trẻ đứng mặt đối mặt, hỏi đáp rất nhanh. Mỗi một chữ, đều hết sức ngắn gọn.
" Trọng chấn Hội Liên hợp Lưu phái? ! " Lão Smith thì thào tự nói.
Ông ta quay đầu, nhìn về phía sau. Ánh mắt lướt qua mọi người trong Huyễn Ảnh Lưu, hướng về con đường khi đến của bọn họ kia.
Phía chân trời, tiếng pháo tiếng súng không dứt bên tai!
Nghi vấn trong lòng, bỗng nhiên tiêu tan thành mây khói. Nhìn đường chân trời bị các vụ nổ và lửa cháy ánh đến đỏ bừng, lão Smith bỗng nhiênmuốn cất tiếng cười to. Không nữa chần chờ một chút nào, một bản danhsách Huyễn Ảnh Lưu và liệt kê vật chất, cứ như thế mà nhét vào trong tay mập mạp.
Lật tay làm mây úp tay làm mưa!
Lão Smith không thể không bội phục thủ đoạn của gã mập mạp thật thà ở trước mắt này!
Thế cục của thế giới Tự Do Mars, đã bị hắn mượn lực dùng lực (tá lực sử lực),lợi dụng đến chỗ cực trí! !
Hắn mượn một hồi xung đột của Huyễn Ảnh Lưu kia, ép buộc tiến vào TháiLưu như gió cuốn, lại dùng thế sét đánh không kịp bưng tai mà thích liền chín quán, châm lên thùng thuốc nổ mâu thuẫn của các lưu phái.
Khi cái loạn cục này bắt đầu, những việc mà hắn đã làm, khiến cho mấyđại lưu phái như tên đã lên dây không thể không bắn, rốt cục đã triệt để vứt bỏ truyền thống lưu phái, vung tay khai chiến sớm.
Mà lúc này, hắn vậy mà lại muốn đem thứ đã bị hắn phá hủy, một lần nữa thành lập lại.
Trùng kiến Hội Liên hợp Lưu phái.
Hội Liên hợp chỉ là một ngụy trang, thứ mà gã mập mạp này lợi dụng,chính là truyền thống của thế giới Tự Do, trong mấy nghìn năm qua!
Duy trì Hội Liên hợp Lưu phái, một lần nữa đem thế giới Tự Do quy nạplại trong truyền thống với tập quán lưu phái, khiến cho các lưu pháigiống như trong lịch sử hàng nghìn năm đến nay, vẫn như cũ đứng ở trênđỉnh Kim Tự Tháp của thế giới Tự Do. Sức mê hoặc của chuyện này, đối với những lưu phái nhỏ vô lực thao túng cuộc chiến tranh này mà nói, thựcsự quá lớn.
Bất kể là bọn họ có địa vị thế nào trong các lưu phái, bọn họ chung quyvẫn là một thành viên trong cái tầng lớp này, bọn họ chung quy vẫn cònđang hưởng thụ lợi ích mà truyền thống lưu phái mang lại!
Chỉ cần Phỉ Minh có đủ lực lượng để chống đỡ được cục diện, lòng quythuận của các lưu phái, hầu như chính là như ván đã đóng thuyền.
Thành viên của Hội Liên Hợp, vẫn là những lưu phái robot dân gian này.
Điều duy nhất khác biệt chính là, ba đại lưu phái phản bội truyền thốnglưu phái, đã ở trong quá trình phong vân biến chuyển này mà đơn giảnchắp tay nhượng lại quyền chủ đạo của Hội Liên hợp Lưu phái!
Lão Smith hơi khom người, chậm rãi tránh ra.
Phương trận các cơ sĩ Huyễn Ảnh Lưu, ở ngay trước mắt Điền Hành Kiện.
Các cơ sĩ đang yên tĩnh mà đứng. Điền Hành Kiện nhìn bọn họ, bọn họ cũng nhìn Điền Hành Kiện không chớp mắt. Những thanh niên chưa trải qua quân ngũ này, vừa mới vượt qua thành Trung Tâm nơi mưa bom bão đạn bao phủ,hoàn thành lần tẩy lễ đầu tiên trong chiến tranh của bọn họ.
Khi tiến vào một khu ngã tư do một đoàn lính đánh thuê cỡ nhỏ khống chế, bọn họ đã gặp phải tập kích.
Một đệ tử ngoại vi cùng vài thành viên đội hộ vệ tử vong, hơn mười người bị thương, hai chiếc xe tải hạng nặng bị đốt hủy.
Đáng để kiêu ngạo chính là, trẻ em và người già ở trong xe tải đã đượcbảo vệ chặt chẽ, không có xảy ra thảm kịch xe hủy người chết.
Trong những kinh lịch trưởng thành của bọn họ, không hề thiếu máu tanh.
Bất kể là ở trường học, hay là ở trong khu đường phố nơi sinh sống, bạo lực, luôn luôn xuất hiện ở khắp mọi nơi.
Bọn họ đã học cách đánh nhau, học cách liều mạng, học cách bảo vệ mình.Thế nhưng, bọn họ vẫn chưa học được chiến tranh -- Loại chiến tranh đãcuốn theo toàn bộ loài người này.
Bọn họ rất uể oải, trong ánh mắt của bọn họ, ngoại trừ sự kích động cùng đợi chờ ra, vẫn còn có sự mê man và hoang mang.
Mập mạp biết, bọn họ đang chờ đợi, đợi mình mang tới cho bọn họ một mục tiêu, một đáp án, một lý do để thuyết phục bản thân.
" Từ hôm nay trở đi, các cậu chính là một thành viên của cái đoàn thể này rồi."
Khi mập mạp ưỡn ngực ngẩng đầu, luôn tự nhiên có được phong phạm của một thiết huyết quân nhân. Phong phạm này, ngay cả đoàn trinh sát đặc chủng cùng bộ đội đặc chủng Mãnh Hổ cũng không học được. Lúc này xuất ra, lập tức khiến cho đám cơ sĩ trẻ tuổi của Huyễn Ảnh Lưu chấn động! Bọn họcho tới bây giờ vẫn chưa từng thấy qua, một người chỉ dựa vào dáng đứng, là có thể cho ngươi ngửi thấy được mùi thuốc súng trên chiến trường,thấy được chiến kỳ tung bay phần phật, mảnh đất đầm đìa máu tươi, thấyđược một tấm thép cứng rắn đến mức không cách nào bẻ gãy được!
" Ta biết, các cậu đang chờ, chờ ta nói cho các cậu biết đây là một đoàn thể như thế nào, tương lai, các cậu sẽ như thế nào!"
Một cơn gió cuốn qua giao lộ rộng lớn mà vắng vẻ, đem giấy vụn rơi dướimặt đất tung lên, lại xoay vòng liệng xuống, cuốn về phía xa xa. Mộtchiếc biển quảng cáo rách nát treo rủ xuống, trong cơn gió đang đập đậpvào khung kim loại ở vị trí ban đầu của nó, như làm nhạc đệm cho giọngnói của mập mạp.
" Nếu như các cậu vẫn còn cảm thấy mê man, điều đó chỉ chứng minh cáccậu vẫn còn chưa ý thức được, thời đại mà các cậu đang sống này đối vớicác cậu mà nói, đến tột cùng là có ý nghĩa gì!" Mập mạp nhìn quanh bốnphía: "Năm 5650 Công Nguyên cũ, Hội nghị Nhân Loại Tối cao tuyên bố cách ly tinh cầu đầu tiên --- Địa Cầu! Năm 6204 Công Nguyên cũ, tinh cầu bịcách ly thứ hai đã xuất hiện, hành tinh Lange, cũng chính là hành tinhdưới chân chúng ta đây, một lần nữa lấy tên của Chiến thần Mars làm tên! Từ khi đó bắt đầu, các cậu chính là kẻ bị trục xuất!"
Sau khi một trận rối loạn rất nhỏ qua đi, vẫn là một tràng tĩnh mịch.
Các cơ sĩ trẻ tuổi nhìn không chớp mắt vào gã mập mạp đang ở trước mặt,con mắt của bọn họ đang phát sáng, đó là một loại ánh sáng chỉ khi đượcngười khác hiểu rõ thì mới bừng lên.
" Ngoại trừ một số rất ít người ra, đại bộ phận người Tự Do không đượcphép sinh sống lâu dài ở trong các quốc gia chủ lưu. Khoa học kỹ thuật,quân sự, hàng ngàng loại vật chất bị cấm. Đây là một cái địa ngục trongvũ trụ! Tất cả các tội phạm đều tập trung ở đây, mặc dù do sai lầm củatổ tiên, các cậu, cũng không được xã hội chủ lưu tiếp nhận.
Ta biết, các cậu không cam lòng. Trên thực tế, bậc cha chú của các cậu,tổ tông của các cậu đều không cam lòng! Thế nhưng, các cậu không có cách nào xé rách ra được tấm màn sắt kia, các cậu chỉ có thể ở đây tự chémgiết lẫn nhau, giành lấy mạng sống!
Có thể, một số người trong các cậu, đã ý thức được cơ hội mà cuộc chiếntranh cuốn theo toàn bộ loài người này mang đến cho các cậu! Thế nhưng,cơ hội này chính là xa vời như vậy. Các cậu chính là một bó đũa rời, các cậu không thể đoàn kết lại cùng với nhau, đi tranh thủ cái cơ hội này.
Hiện tại, điều mà ta muốn nói cho các cậu chính là, các cậu không nên và cũng đừng bao giờ trở thành pháo hôi cho hai đại tập đoàn quân sự. Cáccậu có một cơ hội, lấy danh nghĩa của thế giới Tự Do, đi giành lấy chiến thắng trong chiến tranh, giành lấy cuộc sống của các cậu, giành lấy sựtôn nghiêm mà bậc cha chú cùng tổ tông của các cậu chẳng bao giờ đạtđược!
Phỉ Minh có thể sẽ trợ giúp cho chúng ta, thế nhưng ta không đại biểucho Phỉ Minh, cái đoàn thể mà các cậu gia nhập này cũng không thuộc vềPhỉ Minh! Cái đoàn thể này chỉ có một cái tên, Phỉ Quân! Đây là tên gọitắt mà Hội nghị Liên Hợp Tối cao đã từng gọi mọi người ở thế giới Tự Do. Hiện tại, ta sẽ lãnh đạo tất cả các cậu, giương lên cái chữ 'Phỉ' này,một lần nữa ngẩng đầu đi vào thế giới chủ lưu của loài người, khiến chotấm màn sắt đang bao phủ bầu trời Cảng Tự Do Mars, từ nay về sau sẽ biến mất!"
Mập mạp ngừng lại, len lén nuốt một ngụm nước bọt.
Sau khi cùng đám người Weatherill, Bazz cùng các đệ tử Thái Lưu nóichuyện thân mật xong, để nắm bắt và lợi dụng một cách chính xác tâm tính của những thanh niên Cảng Tự Do này, lí do thoái thác vừa rồi, hắn vậymà đã chuẩn bị thật lâu. Không chỉ lần này đối mặt thuyết phục Huyễn Ảnh Lưu, tương lai, hắn còn phải chuẩn bị đối mặt thuyết phục với rất nhiều đệ tử các lưu phái khác nữa.
Từ trong ánh mắt của đám người Cosmo trước mặt, mập mạp biết, mình đãnắm được tâm tư của bọn họ. Đối với những người vẫn thờ phụng 'luậtrừng' này mà nói, thứ mà bọn họ không sợ nhất, chính là liều mạng và mạo hiểm. Đó hầu như chính là thiên tính và bản năng của bọn họ!
Thứ mà bọn họ cần, bất quá chỉ là một mục tiêu!
"Đem theo đồ vật của các cậu, khởi động robot của các cậu." Mập mạp đưatay nhét lão Smith vào xe bay, quay đầu lại tiếp tục giả bộ lãnh khốcnói: "Đi theo ta, các cậu sẽ có một tương lai như trời cao biển rộng!"
Xe bay làm một cú quay đầu đẹp mắt, chạy về phía đại lộ số 1 Genel.
Phía sau, mấy chục chiếc robot Huyễn Ảnh Lưu, xe tải hạng nặng đều đang đuổi theo.
Đám cơ sĩ Huyễn Ảnh Lưu lơ mơ dâng trào nhiệt huyết, trong đầu không còn ý nghĩ nào khác.
Quán trưởng đều đã đi rồi, bọn họ còn không đuổi theo đến đó sao?
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]