Tuyệt Sát Lưu dưới sự chỉ huy của Harriman đã lui lại rồi.
Vài chục chiếc robot mượn danh nghĩa Thái Lưu phát động tập kích, saukhi thoát ly tiếp xúc với Tuyệt Sát Lưu, cũng đã nhanh chóng biến mất vô tung vô ảnh.
Tới cũng nhanh, đi cũng nhanh.
Tất cả, phảng phất như một cơn ác mộng.
Toàn bộ đại lộ số 1, chỉ còn lại có hài cốt tản mát. Ngọn lửa đang thiêu đốt, dân chúng đang bị thương mà gào khóc, cùng với một đám phóng viênthần tình có chút đờ đẫn kinh hoàng.
Một số người nhắm hai mắt lại, sau đó lại mở ra.
Trước mắt, vẫn là một đống hỗn độn như trước.
Đây không phải là giấc mơ, đây là một sự mở màn ngắn ngủi, sự mở màn của chiến tranh.
Cả con đường, đen thui một mảnh, các hố bom to to nhỏ nhỏ từng cái nốitiếp từng cái, đó là vết tích sau khi vụ nổ qua đi. Xác xe bay và robottản mát, đang lạch tạch mà bốc cháy, khói đặc cuồn cuộn, thỉnh thoảngbộc phát ra một tiếng nổ đinh tai nhức óc.
Bên đường ngập đầy đá vụn mảnh vỡ, một thiếu niên hơn mười tuổi đanggiãy dụa một cách thống khổ. Chân của cậu, đã bị áp lực sóng xung kíchtừ xác xe bay chặt đứt. Ở bên người cậu, đang nằm lung tung vài cỗ thithể. Trong số đó, có người bị đạn lạc bắn chết, có người bị bom nổ chết, có người nhảy xuống từ trên lầu cháy mà ngã chết.
Tiếng gào đau đớn, tiếng khóc và tiếng thét, không dứt bên tai.
Một người thợ chụp ảnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mao-bai-dai-anh-hung/2388890/quyen-6-chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.