Điền Hành Kiện chậm rãi thu chân.
Sanji và Vệ Kiến Sơn cũng chậm rãi ngồi xuống. Ba trưởng lão liếc nhau, không khỏi cười khổ một tiếng.
"Trong số các binh sĩ Leray, người có thân thủ tốt được như Điền tướngquân, sợ rằng không nhiều lắm đi?" Vệ Kiến Sơn sắc mặt ngưng trọng, cóchút khẩn trương lại có chút chờ đợi: "Vừa rồi mấy chiêu, là võ học?"
"Có nhãn lực." Mập mạp ngạc nhiên nhìn Vệ Kiến Sơn nói: "Ông đã nhìn ra?"
Vệ Kiến Sơn đứng lên, đi tới nơi trống trải trong phòng khách, quyềntrái tung thẳng, thu quyền đá chân, bước vòng tiến lên, gập người mócngược, quét mũi chân, tung chân nhằm hạ bộ, bật người lên gối, ném rồilại vỗ. Từng bộ động tác liên tiếp nhau, đứng nghiêm nói: "Hôm qua nhìnlại băng ghi hình thích quán của Điền tướng quân, phát hiện ra rất nhiều chỗ không mưu mà hợp. Chân chính chứng thực suy đoán của ta, chính làvừa rồi."
Vệ Kiến Sơn vừa nói chuyện, trên mặt mỉm cười. Biểu tình lạnh lùng nhấtthời như mưa thuận gió hoà, cảnh tượng giương cung bạt kiếm lúc vừa gặpmặt nhất thời biến mất không tung tích.
Mập mạp cũng cười ngu ngơ, chính là không tiếp lời.
Ba người này cùng nhau tìm tới cửa, mập mạp dùng mông cũng biết rằng đã xảy ra chuyện gì.
Đúng như suy đoán khi trước, Thái Lưu, cũng không phải là người ngườiđều đồng lòng với Cooper. Trong ba người này, Sanji từng có xung đột với mình, trên thực tế ông ta hẳn là rõ ràng, mình chính là đã thả cho mộtcon ngựa. Bọn họ sau khi biết được thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mao-bai-dai-anh-hung/2388882/quyen-6-chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.