Giọng nói của mập mạp, trong đại sảnh yên tĩnh trống trải của võ quán cách đấu quán có vẻ vô cùng rõ ràng.
Khuôn mặt của Cooper lúc xanh lúc trắng, trên cái trán trọc lóc, đang nổi đầy gân xanh. Con mắt hung ác, trong nháy mắt liền tràn ngập tơ máu.
Chưa từng có ai dám sỉ nhục hắn như vậy, chưa từng có!
Từ sau khi hắn trở thành Thống Lĩnh Robot cấp một, tiếp quản Thái Lưu, đã không còn ai dám có chút bất kính trước mặt hắn, chứ đừng nói đến sỉ nhục vô cùng nhục nhã như vậy.
Cooper vẫn cho rằng, trong cái thế giới cá lớn nuốt cá bé kẻ thích nghi thì mới tồn tại này, chính mình, cùng với Thái Lưu do mình lãnh đạo, chính là đàn sư tử đứng ở đỉnh của chuỗi thức ăn! Khi một đàn hùng sư mạnh mẽ hung ác tụ tập lại, bất kỳ loài mãnh thú nào, cũng đều chỉ có thể tránh xa.
Mà những kẻ bình thường đứng ở đáy của chuỗi thức ăn kia, Cooper chưa bao giờ xem bọn chúng là đối thủ ---- Đó chỉ là thức ăn mà thôi.
Những thức ăn mà mình có thể tùy ý tấn công, cắn xé và nuốt chửng!
Sau khi đã ăn no, có lẽ, còn có thể dùng để đùa bỡn một chút.
Hết thảy đều là đạo lý hiển nhiên (thiên kinh địa nghĩa).
Đây vốn là luật rừng tàn khốc, hết thảy nhân từ và thương hại, đều là một loại ngu xuẩn. Đây là một thế giới tàn bạo, chỉ có máu tươi đầm đìa, mới là đáp án của hết thảy vấn đề.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mao-bai-dai-anh-hung/2388854/quyen-6-chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.