Mập mạp ngơ ngác ngẩng đầu lên:“Tôi...... Tôi thật sự bi oan!”
Gã đô con nhìn vẻ mặt ngu ngơ của mập mạp thì trong lòng đã nghĩ thằng ôn này tám phần đầu óc có vấn đề, lập tức phất phất tay, nói:“Tao cần éo phải biết mày có oan uổng hay không, nói đi, rốt cuộc / phạm tôi gì mà phải vào đây?”
“Oan.........”
Thấy mập mạp lại định kêu oan, hắn ta cả giận quát:“Mày mà còn dám phun ra một chữ oan nữa thì hôm nay tao đập mày đủ ba giờ đông hồ đấy, mày có tin không?” Mắt thấy mập mạp hoảng sợ không nói lời nào, gã ta liền bẻ tay răng rắc, mắng:“Tổ cha nó......***, tự dưng lại gặp phải một thằng ngốc, bọn họ cho mày tội gì thế?”
Mập mạp vừa khóc vừa nói:“Bọn họ nói...... nói tôi là gián điệp......”
Tất cả phạm nhân trong phòng sửng sốt, nhịn không được đều phá lên cười ha ha, tội danh như vậy mà cũng dán lên người thằng mập này được, mấy thằng chó ở Cục Điều tra càng ngày càng bựa rồi! Bộ dạng này mà cũng đòi gián điệp cái mịa gì chứ?
Gã đô con cười cười, đột nhiên hắn nghiêm mặt lại, đôi mắt tam giác âm độc không ngừng quét tới quét lui trên người mập mạp, qua một hồi lâu, hắn nói với một gã vóc dáng nhỏ gầy bên cạnh:“Này, Trộm, mày lại coi xem trên người thằng mập này có gì không.”
Gã được gọi là Trộm kia cười hì hì lại gần mập mạp, nhìn một chút rồi nói:“Thằng ôn này vừa nhìn một cái đã biết ngay là quỷ nghèo mạt rệp,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mao-bai-dai-anh-hung/2388445/quyen-4-chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.