Steward dường như là một người không chịu được sự nhàm chán, thấy mập mạp không nói gì liền quay đi nói chuyện phiếm cùng với một binh lính đặc chủng khác, thanh âm lớn đến nỗi cả khoang thuyền đều có thể nghe thấy.
“Này, O’Neill, chú mày bây giờ xếp hạng mấy trong Chiến Tranh Vũ Trụ rồi ?”
Mập mạp vừa nghe đến mấy chữ Chiến tranh Vũ Trụ liền lập tức khẳng định đám này mỗi ngày đều tham gia vào mạng mô phỏng chiến tranh rồi, lập tức vểnh tai nghe tay O’Neill kia trả lời.
O’Neill nói: “Đừng nói nữa, cũng lòng vòng trong khoảng xếp hạng 100 vạn thôi, trong doanh của chúng ta đại đa số đều ở hạng 8 vạn, ta bây giờ là cao nhất, khoảng hơn 1 vạn 5 ngàn.
Steward cười ha ha nói: “Vậy là ta mạnh hơn ngươi rồi , bây giờ ta đã sắp vào Top 1 vạn 2 ngàn rồi !” Thấy sắc mặt của O’Neill có chút khó chịu, Steward giả vờ an ủi, nói: “Thôi nào, thành tích như vậy là không tệ rồi, dù sao là trên mạng quốc tế cũng có hơn trăm triệu người tầm gia cơ mà , có thể xếp vào hàng Top 1 vạn đã chứng tỏ kỹ thuật của Mãnh Hổ chúng ta không tồi rồi.”
Trung úy O’Neill xem ra cũng không tôn kính gã tiểu đoàn trưởng to lớn như quái vật này, xì một hơi nói: “Không tồi cái rắm, không biết còn có bao nhiêu cao thủ chưa ra mặt chứ? Cho dù là thế trong số 1000 người dẫn đầu không có một người là dân Lerray! Tiếc là SM-01314 biến mất không thấy tăm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mao-bai-dai-anh-hung/2388271/quyen-2-chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.