An Lôi thấy cái tên ngốc này trước mặt mọi người mà vẫn cứ dám nhíc lại gần nàng như vậy thì nhất thời tay chân luống cuống, không biết phải làm gì nữa.
Bernadotte gật gật đầu, nói với Điền Hành Kiện: "Trung úy, nhiệm vụ lần này tương đối nguy hiểm, chúng ta phái ngươi xâm nhập vùng địch hậu, cứu một người...... "
Điền Hành Kiện vừa nghe tới vùng địch hậu thì đến cả lão nhị cũng phát sầu, đang định mở mồm từ chối thì lại nhớ ra còn có An Lôi ử bên cạnh, cái mồm không tự chủ nổi, đáp: "Vâng, thưa tướng quân!"
Gần như là cùng lúc, An Lôi hoảng hốt kêu lên: "Không được!"
Thấy mọi người nhìn mình một cách kỳ quái, An Lôi hơi đỏ mặt, xấu hổ nói: "Ý... ý tôi là, nhiệm vụ quan trong như thế này đáng lẽ phỉ phái lính đặc công đi, Điền... trung úy chỉ là một sĩ quan tham mưu... Anh ta... "
Bernadotte cười lớn, khoát tay nói: "Thiếu tá An Lôi, cô lo lắng nhầm người rồi, Điền trung úy đây tuyệt đối là người thích hợp nhất. Vô luận là chạy trốn ở vùng địch hậu hay là kinh nghiệm giao đấu với Thần Thoại quân đoàn, Điền trung úy cũng đều xếp hạng đầu. Hình như cô vẫn còn chưa biết nhỉ? Cái vị đại đội trưởng đặc chủng đã đưa hai trăm tù binh chạy thoát khỏi tay địch, chính là Điền trung uý của chúng ta đấy. "
An Lôi mở to đôi mắt xinh đẹp nhìn mập mạp, bàn tay trắng nón giơ lên bịt miệng mình lại, trong lòng vô cùng kinh hãi: “Trời ạ, cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mao-bai-dai-anh-hung/2388265/quyen-2-chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.