Điền Hành Kiện ném xấp văn kiện xuống trước mặt Cologne, cười khẩy nói: "Nói là rác rưởi ngươi còn không tin, nếu áp dụng bản kế hoạch này của ơgni, ngươi có biết ở tiền tuyến sẽ phải chết thêm bao nhiêu người không? Ngươi thử nhìn bản đồ phòng ngự của mình xem, ngươi không tính toán việc kẻ địch có thể đánh vu hồi mà cứ bố trí trọng binh ở cao điểm R, bọn chúng chỉ cần một lần đột kích là có thể bao vây toàn bộ binh lực ta ở đây rồi. Ngươi tưởng đánh trận là so xem ai có nhiều quân ở phía trước hơn hay sao?"
Điền Hành Kiện chỉ vào mấy số liệu đầu tiên, nói: "Ngươi tưởng không quân là vạn năng à? Bọn họ có thể không ăn không ngủ được sao? Ngươi dám đem tần số xuất kích của một đại đội không quân lên đến 1200 lượt/ giờ, ngươi có ngu không vậy? Lại còn đem lính thiết giáp điều đến phía tây nữa, cứ coi như không quân có thể làm được như trên, nhưng liệu có thể ngăn cản cả tập đoàn quân đối phương toàn diện đột kích từ cao điểm E đến H không?"
Mập mạp buông Cologne ra, cười lạnh: "Ngươi hãy nhớ kỹ cho ta, chiến tuyến hiện nay không phải là chiến tuyến hàng ngang, mà là cài răng lược! Trong địch có ta, trong ta có địch, mà dù có là chiến tuyến hàng ngang thì nếu quân địch đánh thọc sâu, bên ta lại không có hai trung đoàn thiết giáp dự bị mà muốn cầm chân kẻ địch ba giờ, ngươi nằm mơ à? Ngươi tự tính lại xem, năm nay ngươi được bao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mao-bai-dai-anh-hung/2388218/quyen-2-chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.