Màn đêm càng sâu càng lả lơi.
Cô và Cảnh ngồi suốt ba đêm liền ở câu lạc bộ đêm đó.
- Cô gái đi giày cao gót màu đỏ đó nếu cứ nhảy liên tục như thế sẽ suykiệt vì mất sức, thậm chí dẫn đến chết người - Cảnh kề sát tai cô thìthầm, trong con mắt của người ngoài, họ rất giống một cặp tình nhân.
Cô len lén chụp hình.
Lần đầu tiên chụp lén, cầm chiếc máy kỹ thuật số, cô không tránh khỏi căngthẳng, may mà, Cảnh luôn bên cạnh che chắn giúp cô.
Ở đây,sau hai giờ đêm, thứ gì cũng có, thuốc lắc, ketamine[1], thuốc kích dục, cần sa, ma tuý đều giống như bia ướp lạnh được bán rất công khai.
[1] Thuốc gây ảo giác.
Ở đầu bên kia, vì vừa ghi bàn, gã đàn ông béo tốt ngồi ở một góc hưng phấn đè một gã gầy trơ xương xuống, giở trò đồi bại.
Cảnh lấy bàn tay ấm áp của mình che mắt cô, để cô không phải nhìn thấy cảnhtượng mà chính cậu còn thấy buồn nôn, không muốn ở lại đây thêm một phút nào nữa.
Ở đây, cánh cửa sắt vừa kéo ra, hoàn toàn là một thế giới thác loạn, điên cuồng.
Phía trước mặt có một cô gái ngồi xem đá bóng, cười hềnh hệch, đi đứng loạng choạng như người vô hồn, lắc qua lắc lại vỗ tay, rõ ràng là vừa hít cần sa xong.
Hôm đó, còn có một người đàn ông nói chuyện giậtcục, chẳng ai hiểu anh ta nói gì. Vì thế anh ta rất tức giận, cảm thấymọi người đều khinh thường mình, thật ra đầu óc anh ta đã bị một lượnglớn katemine làm cho mụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-va-trai-tim/1279824/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.