Đổi hai lần xe buýt, cô đến văn phòng của "tạp chí Thành Đô". Đó là một ngôi nhà ba tầng kiên cố.
- Xin hỏi, tổng biên tập Từ có ở đây không? - Cô hỏi rất nhiều ngườinhưng thái độ mà cô nhận được không phải không thèm nhìn cô thì cũng làlạnh lùng liếc cô một cái rồi đi thẳng.
Cô không nản chí, tiếp tục lịch sự hỏi một thanh niên nhỏ tuổi mặt đầy mụn trứng cá.
Thanh niên trẻ quay lại, nhìn thấy cô với gương mặt thanh tú, mắt sáng lên.
- Chị tìm lão đại của chúng tôi? Xin hỏi, chị là công ty quảng cáo nào? - Thanh niên trẻ phấn khích một cách khó hiểu, vội vàng kéo ghế cho côngồi, nhiệt tình hỏi han.
Cô thở phào, ở đây cuối cùng cũng có một người nhiệt tình.
- Chào cậu, tôi đến xin việc - Nhưng cô không dám ngồi xuống ghế ngay, thái độ vẫn giữ vẻ khiêm nhường.
May mà, thanh niên này không xị mặt ra, vẫn rất nồng hậu với cô, cậu ta chủ động đứng lên dẫn đường - Xin việc? Ok, chị đi theo tôi lên lầu.
Nhân viên ở khu vực văn phòng ở lầu dưới bận tối mày tối mặt, nhìn thấy đồng nghiệp của mình nhiệt tình như vậy, không nén được cũng đưa đẩyvài câu - Tiểu Quang, cậu háo sắc quá đấy, thấy người đẹp là bắt đầuphát dục rồi à! Nếu có thời gian dẫn đường, thì chi bằng cậu hãy viếtcho xong bài của mình đi, đừng để phó tổng biên tập nổi giận.
Vì những lời ngọt nhạt không kiêng dè của đối phương, sắc mặt cô đông cứng lại.
- Đừng để ý đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-va-trai-tim/1279821/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.