Sáng hôm sau, mọi người tập trung ở sảnh khách sạn để trả phòng. Ai cũng đã có mặt ở đó rồi, chỉ còn thiếu mất Cẩn Dao. Tiểu An đang xung phong lên trên gọi, thì cô bỗng từ trong thang máy đi ra. Cẩn Dao tinh thần uể oải, hai mắt cuồng thâm như gấu trúc, bước đi hơi liêu xiêu. Cô ngáp ngủ một cái rồi vẫy tay chào mọi người. Diệp Thiên nhìn chằm chằm cô. Có vẻ như Diệp Thiên biết được lí do khiến tâm trạng cô như vậy rồi.
- Hôm qua chị lại chạy đi đâu chơi đúng không??? Chị không thể ngoan ngoãn đi ngủ sớm được à???
Cẩn Dao ngáp ngáp, cũng không trả lời lại. Vì cô bị Diệp Thiên nói trúng lí do rồi còn đâu mà giải thích nữa. Lần nào cô làm gì là Diệp Thiên đều biết hết trơn á. Mọi người đã ở đây hết rồi nên Đường Dạ đi trả phòng cho tiếp tân. Trong khi đợi Đường Dạ trờ về, Cẩn Dao đứng ngủ gà ngủ gật, tí nữa thì ngã. Cũng may, Diệp Thiên và Lục Tử Dương thoắt cái đã chạy đến đỡ được cô. Vì cả hai cùng đỡ được cùng lúc nên Diệp Thiên nhường lại vị trí đỡ cho Lục Tử Dương. Diệp Thiên cũng đã bắt đầu chấp nhận Lục Tử Dương trở thành anh rể mình rồi. Dù sao nếu sau này chị cô chịu thiệt thì với tính cách của cả nhà cô cũng sẽ nhất định sống chết cướp chị ấy về lại.
Lục Tử Dương bế bổng Cẩn Dao lên. Anh để cô tựa đầu vào vai mình cho thoải mái. Diệp Minh đứng nhìn mà đến phục chị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-the-phuc-hac/2889767/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.