- Chị nhận ra em?!
Cẩn Dao cười đắc ý. Đúng là trí nhớ của cô không tốt thật, nhưng về việc nhớ mặt người khác thì lại rất tốt nha. Nhất là cậu học đệ cừu non trước mắt, cậu ấy bám theo bọn cô suốt nửa năm mà lại. Không chỉ vậy mà ngày nào cũng sẽ đem cho bọn cô mấy món ăn vặt đắt tiền, khiến cô cảm thấy như bản thân mình lợi dụng cậu vậy. Dù có nói cậu bao nhiêu lần là đừng cầm nữa, muốn gặp thì cứ đến tìm là được nhưng cậu vẫn luôn cầm đến.
Diệp Thiên cất tiếng, trong giọng nói mang theo sự vui vẻ.
- Ngồi xuống nói chuyện đi. Chắc em cũng chưa ăn gì đâu đúng không??
Hứa Mộc không quen Mạc Yên, mà Diệp Thiên lại ngồi cạnh Cẩn Dao. Cậu bèn lấy ghế ở bàn bên cạnh, ngồi gần Cẩn Dao nhất có thể.
Lâu rồi không gặp, cậu nhóc nhát gan năm ấy thay đổi khá nhiều. Lúc trước đến nói chuyện với cô còn rụt rà rụt rè, bây giờ lại dám ngang nhiên trêu chọc cô. Cô tức giận nhéo má cậu, cô cũng đâu phải dạng vừa! Cô hợp lực với Diệp Thiên, trêu chọc ngược lại cậu. Ba người nói chuyện vô cùng vui vẻ, không có chút nào giống việc mấy năm không gặp. Mạc Yên tuy đã được Cẩn Dao giới thiệu với Hứa Mộc nhưng chung quy lại cô vẫn chỉ là người mới quen với họ, đâu thể dễ dàng hoà nhập. Cô ấy ngồi nghe họ vui vẻ cười nói, thỉnh thoảng mới nói được một hai câu. Mạc Yên ngồi được một lúc thì xin ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-the-phuc-hac/2889742/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.