Mất một khoảng thời gian dài Diệp Minh và Tiểu An mới thoát ra được khỏi nhà ma. Nhìn bề ngoài căn nhà trông nhỏ như vậy mà khi đi vào trong cứ như là mê cung vậy, tìm mãi không thấy đường ra. Diệp Minh không sợ nên suốt dọc đường đi cậu đều đi phía trước tìm đường còn Tiểu An nắm tay cậu đi phía sau. Trải qua một đống thứ chuyện trong nhà ma, Tiểu An bây giờ chỉ còn sót lại cảm giác rợn người chứ không còn có cảm giác gì hết.
Diệp Minh để Tiểu An ở ghế đá để đi mua nước. Nhưng Tiểu An vẫn còn cảm thấy rợn gai ốc, cô túm chặt lấy mép áo Diệp Minh không chịu buông. Diệp Minh đành dẫn cô theo. Khi đối mặt với ánh mắt Diệp Minh, kí ức trong nhà ma bỗng ùa về làm cô vô cùng ngại.
Lúc ở trong nhà ma, đi vào chưa đầy năm phút mà ma xuất hiện không biết bao nhiêu lần. Tiểu An sợ đến mềm nhũn chân tay, không dám đi tiếp. Nhưng nếu đã vào nhà ma thì không được quay lại, chỉ có thể tiếp tục tìm đường đi. Thế nên Diệp Minh đành ẫm cô rồi tự mình tìm đường. Cô lép mình trong lòng cậu không dám nhìn, từng nhịp tim của cậu, cô đều nghe rõ mồn một. Từng hơi thở gấp ấm nóng của cô không ngừng phả vào cậu. Tuy cách một lớp áo nhưng cậu lại có thể cảm nhận được rõ ràng.
Sau đó đi được một đoạn, Tiểu An sợ Diệp Minh mệt nên mới đòi cậu thả xuống. Lúc đầu thì cậu sợ cô bị doạ nên cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-the-phuc-hac/2889725/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.