Nam Cảnh Thâm thở nặng, nhìn cô.
Con ngươi đen dần sâu thẳm, bạc môi nhẹ nhàng nâng lên.
- Được, em tới.
Ý Ý thở có chút gấp, hơi trợn tròn mắt, trong mắt vĩ có tia động tình, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn, đèn trên trần nhà sáng ngời làm nổi rõ từng lông tơ trên mặt.
Mỗi một chỗ, đều đáng yêu như vậy.
Tim Ý Ý đập càng nhanh, bên tai đều nghe thấy tiếng tim đập thay đổi, trên thân người đàn ông, mùi thuốc lá cùng mùi nước hoa tỏa ra khắp mũi, cô không uống rượu, lại không hiểu có chút say.
Cô nâng tay, ở trên ngực hắn nhẹ nhàng đẩy ra, đỏ mặt, thấp giọng nói:
- Anh lui ra một chút.
Nam Cảnh Thâm nghe theo, lùi ra sau từng bước, thiên hạ nhỏ nhắn rời khỏi vòng ôm của hắn, trước người có gió lạnh tiến vào, rất lạnh, làm hắn nhăn mày lại.
Lấy tính hắn, tuyệt đối không nghĩ sự tình tiến triển chậm như vậy, nhưng mà kiên nhẫn lần này lại thật là tốt.
Đơn giản vì là cô.
Khó được bé cưng chủ động một lần, hắn không nghĩ dễ dàng buông tha lần này, nghĩ muốn hảo hảo quý trọng, thuận tiện nhìn xem, cô có thể lớn mật đến đâu.
Ý Ý chống tay, từ trên bồn rửa đi xuống, ngón tay nhét vào miệng dùng sức cắn một cái, muốn thanh tỉnh một chút, nhưng nơi nơi đều là hơi thở cường thế của người đàn ông, căn bản cũng không thể tránh, như là muốn kéo cô vào trận tình triều này.
Cô đứng thẳng, lòng bàn chân chạm đất mềm nhũn, ngửa đầu, mặt hắn gần trong gang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-the-kho-do-thu-tich-cung-chieu-vo-ngot-ngao/1781711/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.