Ý Ý ngẩng đầu, đột nhiên bắt gặp con ngươi thâm thúy, nhìn cô không đến một giây, lại cô hô hấp cứng lại.
Nam Cảnh Thâm dựa lưng vào ghế, vai rộng nghiêng về một bên, ánh sáng hắt lên cái áo sơ mi đucợ ủi phẳng một màu vàng óng ánh, càng phát ra vẻ lãnh đạm xa cách.
Mà góc độ hắn nghiêng người, bên cạnh là Bạch Sanh Nhi vừa mới ngồi.
Hai người cử chỉ vô cùng thân thiết, Bạch Sanh Nhi gắp đồ ăn cho hắn, hắn nhưng lại mở miệng ăn.
Câu nói vừa rồi kia, giống như chính là hắn thuận miệng nói.
Phó Dật Bạch suýt nữa không có phản ứng lại, nụ cười trên mặt cũng thu lại.
- Nơi này đều không có người ngoài, lại bảo tôi mang ai đi đây?
Nam Cảnh Thâm hút thuốc, mặt hắn ẩn ở trong làn khói, con ngươi híp lại, lộ ra hờ hững bàn trong trẻo nhưng lạnh lùng, làm cho người ta nhìn không ra cảm xúc gì.
- Cậu không phải dẫn theo một người ngoài đến sao?
- Tôi mang ——
Phó Dật Bạch dừng nói, quay đầu mơ hồ nhìn Ý Ý, lại quay đầu lại, không nhịn xuống cười sặc ra tiếng.
- Cậu hay nói giỡn đâu đi, tiểu quai quai sao có thể xem là người ngoài.
Bạch Sanh Nhi mở to một đôi mắt thu thủy, ôn ôn nhu nghiêng đầu cười cười.
- Nói không chừng là bạn gái bác sĩ Phó, Tứ ca, anh đuổi người là không phúc hậu a.
Nam Cảnh Thâm liếc nhìn cô, tay thon dài vói khớp xương rõ ràng lại trắng nõn ở trên mu bàn tay cô ta vỗ nhẹ một chút, ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-the-kho-do-thu-tich-cung-chieu-vo-ngot-ngao/1781702/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.