- Đây là thuốc trị thương, sẽ tốt hơn sớm thôi.
Hắn trầm thấp nói, khó có được sự kiên nhẫn.
Trong lòng Ý Ý ủy khuất buồn bực, mặt đặt ở trên mu bàn tay, cọ cọ vết nước mắt, nhỏ giọng nói:
- Biết đánh đau, anh còn xuống tay nặng như vậy.
Hắn nhẹ giọng cười, nghĩ thầm, không đánh em nặng một tí, sao làm cho em nhớ lâu được.
- Lần sau sẽ không như vậy nữa.
- Còn có lần sau!
Ý Ý kích động, mãnh liệt ngồi dậy, lại chạm phải chỗ bị đánh, cô đau thiếu chút nữa đứng lên, đổi bên mông kia ngồi, tay cầm lấy chăn, đặt ở miệng cắn, đau đến nước mắt chảy ra.
- Quên đi, anh muốn đánh thì đánh đi, tôi lại không có khí lực lớn như anh, dù sao tôi cũng không có ai đau.
Nam Cảnh Thâm sửng sốt.
Không ai đau cô?
Hắn đem cô đau đến trong lòng, chính là cô không biết thôi.
Kết quả lòng của cô lại nghĩ đến tiêu cực này sao.
Nam Cảnh Thâm đem cô ôm đến, không phải ngồi ở trên đùi, mà là ôm, để cô quỳ bên cạnh hắn, đầu hắn để phía sau cô, đẩy áo lên, tiếp tục bôi thuốc cho cô.
Lông mi Ý Ý run rẩy, tư thế này, cùng với việc hiện tại đang làm, làm cho cô cảm thấy thẹn thùng muốn chết.
- Ăn sáng sau, đo nhiệt độ cơ thể đã.
- Vì sao?
- Tối hôm qua ngâm nước lạnh một đêm, đo một chút, sợ sẽ phát sốt.
- Biết tôi uống rượu, anh còn đem tôi ngâm nước lạnh......
Ý Ý lúc này rất cực đoan, dù sao đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-the-kho-do-thu-tich-cung-chieu-vo-ngot-ngao/1781698/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.