Ý Ý mím môi, sắc mặt càng ngày càng trắng, mi tâm thanh tú hơi nhíu lên, cô rụt rè ngước mắt, do dự nhìn quét qua một chút, bờ môi mấp máy, muốn mở miệng nói chuyện lúc nãy, bỗng nhiên lại cắn môi.
Dáng vẻ muốn nói lại thôi, Phó Dật Bạch làm sao không thấy.
- Cô cảm thấy tôi nói không đúng?
Lòng của cô đột nhiên hơi hồi hộp một chút, cả người khẩn trương lên.
Ý Ý cứng ngắc giật môi, dùng ánh mắt khả nghi nhìn hắn, vừa mở miệng, âm thanh đều là kiềm chế.
- Anh dạy tôi loạn như vậy, thật sự có thể không, những thứ này đều không hợp đạo đức.
Cô trước mắt không rõ mình đối với Nam Cảnh Thâm đến cùng là cảm giác thế nào, duy nhất nhận rõ, chính là bọn họ đều có hôn nhân, đây là một tầng ràng buộc, cũng bởi vì... tầng ràng buộc này, nên quy củ chút, cô thực sự có chút nhớ không ra, tại sao bằng hữu Nam Cảnh Thâm lại chạy đến trước mặt cô nói chuyện này.
Này cùng xúi bậy cô quá trớn có cái gì khác.
Cái gì gọi là không hợp đạo đức?
Phó Dật Bạch sửng sốt, sau đó mới phản ứng, đầu tiên là khóe miệng hơi nhếch lên, rồi nhanh chóng co giật, ý cười càng ngày càng sâu.
Hắn đỡ cái trán, cười đến không thể tự kiềm, cả người đều run, qua khe mắt nhìn khuôn mặt cô ngây thơ như con thỏ nhỏ, từ trong lồng ngực rung ra ha ha cười to hai tiếng.
- Cô thật đúng là một đại bảo bối a, lão tứ gặp phải cô, cũng không biết là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-the-kho-do-thu-tich-cung-chieu-vo-ngot-ngao/1781686/chuong-54.html