- Chị.
Ý Ý hai tay đặt ở trên đầu gối, góc áo lộn xộn, ngũ quan đuôi lông mày, đã sớm không còn vẻ chật vật mới vừa rồi bị Nam Vân bóp cổ, gương mặt xinh đẹp thậm chí mang theo xán lạn mỉm cười.
Bàn tay Tiêu Tĩnh Đình dưới cái xách tay nắm càng chặt, trên mặt cật lực ra vẻ rộng lượng:
- Nơi em ở chị cũng chưa tới mấy lần, mới vừa rồi cùng Vân ca suýt chút nữa choáng.
Ý Ý ôm lấy tai, hướng về lỗ tai đè ép, nghiêng đầu, mi mắt có chút chống cự, chỉ nhìn đầu gối Tiêu Tĩnh Đình, hơi mỉm cười nói:
- Không có gì, đến nhiều lần thì sẽ không thấy xa lạ nữa.
- Chị nhất định sẽ đến nhiều lần.
Khóe miệng Tiêu Tĩnh Đình khẽ nhếch lên, khinh thường liếc nhìn cô một cái.
- Ngược lại, em cũng luôn có một người đi.
Ý Ý hơi run, ý cười nơi khóe miệng ngừng nửa giây, con ngươi đều giữ không tới, nhanh chóng thu lại.
- Tốt, chị tìm đến tôi nhổ ra nước đắng (ý chị là đến tìm chị để tố khổ ấy),tôi rất tình nguyện.
- Tiêu Ý Ý, cô sao cứ nói chuyện không biết điều như vậy, hôn sự của cô không như ý, cũng phải nguyền rủa tôi như thế sao.
Ý Ý đến mắt cũng không thèm chếch, liếc mắt nhìn ngoài cửa xe, ánh mắt lóe lên tia chế nhạo.
- Nôn nóng cái gì, cô không như ý mắc mớ gì đến tôi.
- Cô!
- Được rồi!
Nam Vân lên tiếng khiển trách, đem mấy lời Tiêu Tĩnh Đình muốn bốc lên chặn lại.
- Hôm nay là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-the-kho-do-thu-tich-cung-chieu-vo-ngot-ngao/1781681/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.