Nam Cảnh Thâm không nhịn được cười:
- Chuyện đêm đó, em có ấn tượng gì không?
Ý Ý khinh thường liếc nhìn hắn, hàng răng trắng cắn môi dưới, khuôn mặt đã có chút sắc hồng, khuôn mặt nhỏ nhắn trẻ con giống như một con chuột đồng nhỏ.
Đặc biệt đáng yêu.
Cô trầm thấp "Ừ" một tiếng, da dưới cổ đỏ ửng lên.
Cô là người đặc biệt dễ dàng đỏ mặt.
Một bên Nam Cảnh Thâm có ghế tựa, hắn không ngồi, mà là ngồi xổm xuống, ngẩng đầu lên, con ngươi đen nhìn cô, ánh mắt sáng kia khó làm cho người ta lơ là.
- Cảm giác gì?
- Anh......
Cô có chút giận, giờ là lúc truy hỏi những chuyện này sao.
- Tôi quên rồi.
Người đàn ông cười như không cười.
- Cảm giác thân thể đều nhớ không rõ, em làm sao lại kết luận chính mình mang thai?
-......
Cô cắn môi hồng, nước mắt chảy dài, gương mặt mê man.
- Tôi...... cái bụng rất đau, từng trận đau, hơn nữa tôi nằm nhoài trên bồn cầu ói ra, tuy rằng cái gì cũng không phun ra, nhưng là nôn ói, tôi lên mạng tra, phụ nữ có thai...... thời kỳ này, sẽ thỉnh thoảng nôn khan.
- Em là đang nói với tôi em nghi mình có cảm giác mang thai?
Ý Ý khóc thút thít một tiếng, gương mặt oan ức.
- Ừ.
Khóe miệng Nam Cảnh Thâm nhếch lên ý cười, khóe miệng cười càng ngày càng mở rộng, cho đến khi kiềm chế không được, trực tiếp bật cười:
- Ngốc nghếch, Tứ gia cũng không có chạm vào em, em làm sao lại nghi ngờ mình mang thai?
Ý Ý kinh ngạc ngước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-the-kho-do-thu-tich-cung-chieu-vo-ngot-ngao/1781675/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.