Bên trong phòng bao.
Phó Dật Bạch lau mặt, trên mặt nụ cười dần nhạt đi.
- Lão Tứ đây là muốn quá trớn a?
Hắn trách một tiếng:
- Tôi làm sao lại quên mất, cậu ta hai năm trước cũng đã kết hôn.
- Vậy cậu đã gặp vợ cậu ta rồi à?
- Cũng chưa có gặp.
- Cậu ta có làm qua lễ cưới chưa?
-...... Cũng không có a.
Thu lại sự buồn bực, làm cái gì vậy, lúc trước biết lão Tứ không buồn lên tiếng đem hôn nhân kết liễu, Phó Dật Bạch rất giận, sau đó biết hắn ai cũng không mời, trong lòng mới cân bằng chút.
Cố Đình Thâm nâng mặt, hướng về cửa trống chỉ.
- Cậu ta giữ mình trong sạch, cậu có bao giờ thấy cậu ấy chủ động trêu chọc qua phụ nữ chưa.
Phó Dật Bạch vỗ trán, bỗng nhiên thông suốt.
- Ý của cậu là......
- Dừng lại, tôi không muốn nói gì nữa, muốn đoán mò là chuyện của cậu, tuyệt đối đừng đem tôi kéo xuống nước.
Cố Đình Thâm ngồi xuống ghế, cầm lấy đũa ăn cơm, món ăn đã sớm nguội, may là cơm trắng là vẫn ở trong nồi cơm điện, tốt xấu gì cũng phải no cái bụng đã.
Phó Dật Bạch Khả không có tâm tư ăn, bị dăm ba câu trêu chọc, vào lúc này trong lòng ngứa cực kì, lấy điện thoại, gọi một cú cho thám tử tư quen biết, lúc mở miệng lại sợ hãi.
Dám tra việc tư của Nam Cảnh Thâm, trừ phi hắn chán cái đầu còn trên cổ quá lâu, chán sống rồi!
......
Ra cửa chính quán rượu, căn bản cũng không cần đi tìm, liền có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-the-kho-do-thu-tich-cung-chieu-vo-ngot-ngao/1781663/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.