Không đắt, chỉ tầm tám mươi vạn.
Nói xong, hắn kiêu ngạo hướng về chỗ đậu xe mà đi.
Ý Ý dừng lại cước bộ, trong đầu toàn là tiếng ong ong.
Tám mươi vạn......
Cách nói chuyện của người nói dù cho không giống nhau đi nữa, nhưng giọng điệu như không có gì thế này, giống như bị cô vứt bỏ thứ gì đó chỉ đang tám đồng tiền vậy.
Cô dừng lại một chút, quay đầu liền hướng thùng rác chạy đến.
Mới vừa đi được hai bước, bỗng nhiên bị một cái tay túm lại, giọng nói trầm thấp của người đàn ông vang lên bên tai:
- Em dám đi nhặt cái khăn đó đưa cho tôi, tôi sẽ nhét nó vào miệng em.
...... Làm sao hắn biết được.
Ai nha, kia chính là tám mươi vạn lận đó, cô vừa mới thâm hụt hai mươi vạn, hiện tại lại thiếu tám mươi vạn, cô làm sao nói rõ với cái vị ở nhà đây.
- Nhưng mà cái đó đến tám mươi vạn......
- Không cần em bồi thường.
Lời này...... Sao không sớm nói a.
Cũng không biết có phải sợ cô hồ nháo làm bậy hay không, Nam Cảnh Thâm túm cô theo, một đường đi thật nhanh, lực đạo túm sau cổ cô một chút cũng không giảm. Ý Ý cảm thấy cái cổ bị đè rất chặt. Cô cuống quít đạp đạp hai chân, tay trở ra phía sau, sờ soạng vài cái mới bắt lấy được tay hắn, nói:
- Buông tôi ra, tôi tự mình đi được.
Người đàn ông cước bộ chậm lại, rồi đứng yên tại chỗ.
Ý Ý đưa lưng về phía hắn, hắn ngừng lại, nhưng cô không có dừng, đạp đạp vài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-the-kho-do-thu-tich-cung-chieu-vo-ngot-ngao/158280/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.