Tác giả: Thủy Sâm Sâm
Edit: Rindoll
_______________
Lạc Hàn Diễn nhanh chóng tìm hòm thuốc, sau đó nâng cánh tay của thiếu niên lên, nhìn vào vết thương, anh thở dài một hơi.
Động tác của Boss thật cẩn thận, rất là trân trọng.
Mạc Vân Thịnh sợ đau, lúc trước suy đi nghĩ lại sợ chảy máu, nhưng cậu vẫn quyết tâm tự cắn tay mình một phát thật mạnh, bây giờ máu chảy không ngừng.
Thấy máu tuôn ra, cậu đau lòng muốn chết, trực tiếp giơ tay đến trước mặt người đàn ông: "Mau há miệng."
Lạc Hàn Diễn hơi kinh ngạc nhìn mèo con, thấy hai mắt cậu đỏ hoe mênh mông hơi nước, mũi ửng đỏ, vừa lo lắng vừa cố nhịn đau, còn có chút rụt rè và chờ mong, dáng vẻ nhỏ bé đáng thương đến không chịu được.
Trái tim Lạc Hàn Diễn đắm chìm trong suối nước nóng, ấm áp dâng lên.
Gần 30 năm qua, đây là lần đầu tiên anh biểu hiện ra sự xúc động mạnh mẽ không thể nào nhịn được, anh rất muốn, ôm thiếu niên vào ngực che chở cả đời.
Em ấy... Ngốc đến mức khiến người khác đau lòng.
Lạc Hàn Diễn cúi đầu nhẹ liếm vào vết máu, trong ánh mắt anh tràn đầy thâm tình. Rõ ràng là hương vị của máu, nhưng anh lại bắt đầu mơ hồ mê đắm.
Ít nhiều gì Boss cũng đã liếm máu vào bụng, Mạc Vân Thịnh dễ chịu một ít.
"Ưm!" Cánh tay nhói đau, thần kinh dường như đều bị kích thích co giật.
Lạc Hàn Diễn không nói nhiều lời, anh lập tức mở hòm thuốc và băng bó cho thiếu niên: Cổ tay vốn mảnh khảnh giờ lại có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-sung-manh-nhat-van-nguoi-me/183293/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.