Tác giả: Thủy Sâm Sâm
Edit: Rindoll
___________________
Cách ly phòng bệnh, thiếu niên hôn mê không hề biết bên ngoài đang phong vân biến hóa, hiện tại cậu đang nói chuyện phiến với hệ thống nhà cậu.
Hệ thống động viên: "Điểm giá trị hoà bình của Boss cao hơn một chút rồi."
Mạc Vân Thịnh im lặng một lát rồi nói: "Tui ra sức quá trời vậy mà mới chỉ có một chút thôi hả?"
"Xóa sạch đầu mối dấu vết và nội dung trong con chip là do tui làm." Hệ thống bình tĩnh vô cùng. "Một chút cũng là tin tức tốt rồi."
Mạc Vân Thịnh thật muốn giơ chân ra cắn móng vuốt: "Còn có tin tức xấu nữa hả? Nhân tính đâu rồi?"
Hệ thống mật nước (ngọt ngào như nước) mỉm cười: "Đúng vậy. Cậu hôn mê tận mấy tiếng, thời gian hóa hình chỉ còn mười bảy phút. Lát nữa cậu biến về hình thú cũng không cần suy xét đến nhân tính đâu."
Giá trị hòa bình khó nâng cao như vậy, Mạc Vân Thịnh chợt cảm thấy đời thật ảm đạm không có ánh sáng. Là một con thú nhỏ biến hóa thất thường có giáo dục xinh đẹp và đáng yêu.
Cậu đã trêu chọc hệ thống ở đâu vậy trời.
Suy nghĩ lại quá khứ vẻ mặt cậu chợt đầy máu, tim đau thắt.
Cậu đã từng ở trong núi làm mưa làm gió hơn mười mấy năm, bị bố già hận rèn sắt không thành thép mà đá xuống núi để rèn luyện. Ban đêm đáng thương ngồi xổm ở góc tường run bần bật, cục lông xù nho nhỏ cuối cùng cũng tìm được nhân sinh mới rồi -- Nó được sạn thỉ quan dẫn đi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-sung-manh-nhat-van-nguoi-me/183280/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.