Edit: Hồ Điệp Nhi
~~~
Nằm mơ? Chuyện bổn cô nương còn chưa có động phòng các ngươi cũng biết?
Quân Tiểu Tà ngắt một đóa hoa thật to nở nụ cười: “Hai vị tự tin như thế, không ngại đánh cược với ta chứ?”
“Ngươi có cái gì mà dám đánh cược?” Thất sư tỷ trừng mắt liếc nàng một cái, vẻ mặt rất coi thường.
“Không phải các ngươi cho rằng quân chủ sẽ không để mắt đến ta sao? Chúng talấy chuyện này ra đánh cược. Nếu ta thắng, các ngươi cuốn gói chạy lấyngười. Nếu ta thua, tùy các ngươi xử trí.” Hai người dùng ánh mắt đầu óc ngươi có bệnh đánh giá nhìn Quân Tiểu Tà một cái, người sau nhíu mày:
“Sợ?”
“Ai nói ta sợ, cược liền cược.” Thất sư tỷ không phục ưỡn ngực: “Ngươi muốn làm như thế nào?”
“Rất đơn giản, đi theo ta.” Quân Tiểu Tà gian tà cười hì hì, ngẩng đầu ưỡn ngực đi đến biệt viện phía trước.
Một tử sĩ canh giữ bí mật ở gần đó thấy Quân Tiểu Tà đã rời khỏi, liềnnhanh chóng đem chuyện xảy ra lúc nãy báo với Nguyên Thần Trường Khôngđang ở thư phòng làm việc.
“Đã biết, để các nàng tới đây.” Nguyên Thần Trường Không không vui nhíu mày, phân phó hạ nhân ngoài thư phòngbày một cái bàn trong hoa viên, mà hắn đã ngồi ngay ngắn ở nơi đó, ungdung ngồi đợi.
Quân Tiểu Tà đi tới, từ rất xa đã trông thấy sắcmặt sư phụ uể oải ngồi dưới ánh nắng, từ từ đi qua, cúi người thỉnh an:“Quân chủ.”
“Ừ.” Nguyên Thần Trường Không ung dung ‘ừ’, lại không nói thêm câu gì.
Quân Tiểu Tà liếc nhìn thấy chén trà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-sung-liet-the/565638/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.