Edit: Hồ Điệp Nhi
~~~
“Quân chủ…” Sơ Lâu Anh lo âu thấp thỏm, len lén liếc nhìn Nguyên Thần TrườngKhông một cái, vừa lúc gặp được ánh mắt suy nghĩ vừa xấu xa lại đầy hứng thú của quân chủ, trong nháy mắt lỗ chân lông cả người đều mở ra, đầucúi càng thấp.
Đột nhiên Nguyên Thần Trường Không dừng động tácgõ, ngoắc ngoắc ngón tay. Sơ Lâu Anh bước về phía trước, cách khoảng babước chân thì dừng lại.
“Hữu hộ pháp, nếu ngươi không muốn sau mười năm tám năm mới được thành hôn thì bổn tọa cho ngươi một cơ hội lấy công chuộc tội.”
“Xin quân chủ chỉ rõ.”
Nguyên Thần Trường Không cúi đầu cười: “Đưa lỗ tai lại đây.”
Sau một lúc lâu, Sơ Lâu Anh vẫn trong trạng thái bị hóa đá, Nguyên ThầnTrường Không rộ lên hắc hắc cười gian, tiếng cười âm u, khiến người nghe đều run lên.
Ngày hôm sau, hôn lễ ma chủ Yểm cung, mời toàn bộanh hùng hào kiệt trong thiên hạ đến dự tiệc, tin tức vừa truyền ra làmtoàn bộ võ lâm chấn động, nhốn nháo.
Ba ngày sau, Sơ Lâu Anhphụng mệnh đi Tây Vực bảo hộ an nguy của chủ mẫu tương lai của Yểm cung, đồng thời cũng chỉ định hắn hộ tống tân nương về Yểm cung trong ngàyhôn lễ, Nguyên Thần Trường Không thì trấn giữ tại Yểm cung, tự mình đốcthúc hạ nhân sắp xếp mọi việc cho ngày hôn lễ.
Toàn bộ Nam Lăngđều chìm đắm trong sự vui mừng, mà việc vui vừa xong, giờ phút này ởkinh thành sóng ngầm lại bắt đầu nổi lên. Hoàng đế nhìn bá quan văn võđang đùn đẩy trách nhiệm cho nhau, ai cũng né tránh không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-sung-liet-the/565633/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.