Edit: Hồ Điệp Nhi
~~~
“Bổn tọa chia rẽ các người?” Nguyên Thần Trường Không mỉm cười, trong đôimắt phượng tràn đầy màu sắc: “Khi nào thì các ngươi cùng một chỗ, saobổn tọa lại không biết?”
BOSS chính là BOSS, tươi cười không đặt ở trong mắt, khiến cho hai người cảm giác như bị mũi nhọn đâm, ánh mắt Tử Tịch né tránh: “Quân chủ, hữu hộ pháp theo ngài nhiều năm, không cócông lao cũng có khổ lao, mong ngài niệm tình hắn trung thành và tậntâm, bỏ qua cho hắn đi.”
“Bổn tọa có nói sẽ đối với hữu hộ phápthế nào sao?” Nguyên Thần Trường Không sửa sang ống tay áo, thờ ơ nói:“Bổn tọa muốn thưởng người đẹp cho hắn, sao tả hộ pháp lại cho rằng ýtốt của ta là ý xấu vậy?”
“Ta, ta thích hắn, không muốn ở bên người hắn có nữ nhân khác!” Ánh mắt Tử Tịch sáng rực, thấy chết không sợ nói ra.
Nguyên Thần Trường Không không nói, chỉ thản nhiên nhìn lướt qua Sơ Lâu Anh.
Sơ Lâu Anh cúi đầu, dập trán xuống đất: “Quân chủ, kiếp này của thuộc hạ chỉ cần một người là Tử Tịch, mong quân chủ tác thành.”
Đúng là một đôi dở hơi a!
“Lui xuống đi.” Nguyên Thần Trường Không quay người, khoát tay áo, tựa hồ không muốn nói đến chuyện này.
Hai người lo lắng nhìn nhau, lần lượt rời khỏi đại sảnh.
“Tử Tịch, ta thích nàng. Mặc kệ vừa rồi lời nàng nói là thật hay giả, ta là thật lòng.” Sơ Lâu Anh nắm cổ tay Tử Tịch, ánh mắt nóng bỏng lại trànđầy ôn nhu.
Tử Tịch nhìn chăm chú vào lồng ngực nhấp nhô của hắn, hai má ửng đỏ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-sung-liet-the/565631/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.