Edit: Hồ Điệp Nhi
~~~
Phủ Thái tử.
“Thiệu Dã, bản cung đã phát thư mời, ít ngày nữa sư phụ của bản cung có thểđến kinh thành, ngươi nên thu xếp cho tốt.” Thanh Phong đứng ở trướcđình viện đã bị cháy đen, trong đôi mắt bình tĩnh chứa sự tàn ác như ẩnnhư hiện.
Hai tay buông thõng bên người, Thiệu Dã lạnh nhạt nhìn bóng dáng Thanh Phong, nghiêm túc nói:
“Thái tử điện hạ, tối nay Thiệu Dã ta đã có hẹn với giai nhân, ta sẽ thu xếp mọi việc vào ngày mai.”
Thanh Phong nắm tay thành nắm đấm, móng tay đâm thật sâu vào da thịt, tựa như đang hết sức chịu đựng cái gì. Miệng lại nói bình tĩnh: “Ừ, ngươi luixuống đi.”
“Vâng, thái tử điện hạ.” Thiệu Dã xoay người ra khỏi phủ thái tử, chạy thẳng đến biệt viện cách đó không xa.
Hậu viện.
Phượng Hoàng lắp tên kéo cung, nhắm vào mục tiêu cách xa ba trượng (khoảng 30thước),vẻ mặt nghiêm túc híp mắt ngắm vào mục tiêu, buông tay, vèo mộttiếng, tên lướt nhanh trong không khí, xuyên thủng liên tiếp ba hồng tâm của ba tấm bia.
Nhìn kiệt tác của mình, Phượng Hoàng vừa lòng nở nụ cười. Đang muốn lấy tay lau mồ hôi trên trán, một bàn tay to vớinhững ngón tay thon dài đầy vết chai cầm khăn mặt đưa đến trước mặtnàng.
“Tiểu Phượng Hoàng, tài bắn cung của nàng lại tiến bộ rồi.”
Đã quen thuộc với âm thanh tà mị vang lên bên tai, Phượng Hoàng xoayngười, lại rơi vào cái ôm mang chút lạnh lẽo của Thiệu Dã. “Tiểu PhượngHoàng, Thiệu Dã ta đã đồng ý tặng quả bóng cho nàng đá, tối nay sẽ đượcđưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-sung-liet-the/565625/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.