Edit: Hồ Điệp Nhi
~~~
Nguyên Thần Trường Không lạnh mắt mà đối phó, lộ ra khí phách, chỉ liếc mắtmột cái, liền làm Lưu tướng quân trên lưng ngựa kinh sợ đổ mồ hôi lạnh.Nhưng nghĩ đến chỗ dựa sau lưng là quốc quân tương lai, bèn thẳng lưng,tỏ ra mạnh mẽ nói: “Ngươi, chẳng lẽ ngươi muốn....”
Không đợihắn nói xong, vẻ mặt Nguyên Thần Trường Không đã thay thành khuôn mặttươi cười nhã nhặn, thản nhiên nói: “Tướng quân đại nhân không phải muốn áp giải chúng tôi vào thiên lao hay sao? Có thể khởi hành được rồi.”
Bốn phía đồng loạt ồ lên, Quân Tiểu Tà vừa muốn ca ngợi phong cách của sưphụ rất khí phách, lại bị sự thay đổi đột nhiên của hắn làm cho bị sặcho khan hai tiếng.
Chỉ có Vong Xuyên lắc đầu bật cười, quả nhiên gừng càng già càng cay.
Bỗng nghe thấy tiếng lọc cọc từ nơi xa vọng đến, một chiếc xe ngựa đơn giảnmà không mất trang trọng chậm rãi đến gần, bọn quan binh không ngăn cản, ngược lại trực tiếp dẫn tới trước mặt Lưu tướng quân.
Bức rèmche được vén lên, một bàn tay thon nhỏ trắng nõn mềm mại nhẹ nhàng đặttrên khung cửa màu đỏ thẵm, sau đó lộ ra gương mặt như hoa sen.
“Lưu tướng quân.” Tiếng nói nữ tử mềm mại nhẹ nhàng truyền đến, trong mắtLưu tướng quân hiện lên một chút kinh sợ, lập tức nhảy xuống lưng ngựa,nịnh nọt nói: “Thiên tiểu thư, sao tiểu thư lại đến đây?”
Thái tử phi tương lai, hắn phải nắm chắc cơ hội nịnh bợ cho tốt mới được.
“Ha ha, Lưu tướng quân, ở nơi này có hai vị là bằng hữu của ta, có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-sung-liet-the/565620/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.