Edit: Hồ Điệp Nhi
~~~
Phủ Thái tử.
“Hôm nay tiến triển như thế nào?” Thanh Phong một tay kéo tay áo, một tay cầm bút, ung dung viết chữ trên mặt giấy Tuyên Thành.
Thiệu Dã nghiêm túc nói: “Đám người theo dõi đều bị diệt khẩu.”
Xuống tay thật đúng là ngoan độc. Nhưng mà, kết quả mà bản cung muốn chính là cái này, Thanh Phong hơi hơi giơ lên khóe miệng, tươi cười lạnh lẽo:“Tiến hành bước tiếp theo.”
“Bây giờ vẫn chưa được.”
“Hửm?” Thanh Phong không vui ngẩng đầu, ánh mắt ngầm xem xét Thiệu Dã.
Thiệu Dã đứng yên, cứng nhắc trả lời: “Hắn không như ngài nghĩ đơn giản như vậy.”
“Thì tính sao, mạng người quan trọng, cho dù là một dân chúng bình thường,bản cung cũng có thể trị tội hắn!” Nguyên Thần Trường Không sống thêmmột ngày, hắn cảm thấy như bị tra tấn thêm một ngày.
Thiệu Dã cúi đầu, mắt nhìn mũi chân chính mình, trong mắt có chút mỉa mai. Chỉ cóchuyện đơn giản như vậy đã nghĩ là đã đánh bại được Yểm cung ma chủ,Thanh Phong ngươi thật quá ngây thơ! Nhưng miệng lại nói: “Chỉ vài têntiểu tốt, không thể nào kích động được lão hồ ly này ra tay. Thái tửđiện hạ nếu ngài muốn mọi chuyện không có sai sót, nhất định phải chờ.”
Thanh Phong âm thầm cắn răng, kìm nén tức giận: “Bản cung phải đợi tới khi nào?”
Đương nhiên là chờ các ngươi lưỡng bại câu thương, chờ tên điên kia xuất quan, bản Thiệu Dã mới có thể ngồi xem hổ đấu.
“Thái tử điện hạ ngài không phải là môn sinh của phái Hoa sơn sao?”
Thanh Phong nhíu mày, có chút suy nghĩ, sắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-sung-liet-the/565618/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.