Edit: Hồ Điệp Nhi
~~~
“What?” Quân Tiểu Tà cảm thấy bản thân nghe nhầm, chớp mắt liên tục, ghé sátmắt vào Nguyên Thần Trường Không nói: “Sư phụ đại nhân, người có thể lặp lại lời nói vừa rồi có được không.”
“Cái kia, khụ khụ, vi sư lànói, nếu vi sư nói cho ngươi biết vi sư chính là ma chủ Yểm cung, ngươicảm thấy như thế nào?” Ánh mắt Nguyên Thần Trường Không chợt lóe, tronglòng có điểm chột dạ.
Cái cảm giác không thể khống chế này làmcho hắn cảm thấy phiền chán, không khỏi tự hỏi, tại sao trong lòng hắnlại có cái loại cảm giác vừa chờ mong lại vừa sợ bị tổn thương này?
Quân Tiểu Tà lại ghé sát vào hắn vài phần, cho đến khi nhìn thấy hình ảnhchính mình trong đôi mắt sâu không thấy đáy của hắn, mới khen ngợi nói:“Sư phụ, người kể chuyện cười ngày càng tiến bộ.”
“Ừ?” NguyênThần Trường Không nhất thời không phản ứng, trừng mắt nhìn, lông mi dàigiống như cánh bướm nhẹ nhàng run rẩy, đôi mắt thâm thúy có chút mờ mịt. Vẻ mặt vừa vô tội lại ngây thơ, Quân Tiểu Tà sửng sốt, tên phúc hắc này tại sao có thể lộ ra vẻ mặt dụ người phạm tội như thế?
Vẻ mặt kia là gì? Nàng dựa gần như vậy là muốn làm gì?
Nguyên Thần Trường Không nhíu mày, vì che giấu bất an trong lòng, vươn ngóntrỏ đặt trên ót Quân Tiểu Tà, đem nàng đẩy ra, tủi thân nói: “Quân TiểuTà cô nương, bản công tử cũng biết chính mình rất anh tuấn, rất phongđộ, rất mê người, nhưng ta là sư phụ của ngươi, mong ngươi không cần cósuy nghĩ kỳ quái đối với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-sung-liet-the/565612/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.