Edit: Yáng
***
"Vị Vãn, tôi hỏi một chút, cô bao nhiêu tuổi rồi?" Lý Manh Manh tò mò nhìn cô, "Tôi cùng Hướng Trạch Nhiên đoán không ra, nhìn cô trông rất nhỏ."
Trên bàn cơm mọi người đang tán gẫu, thấy Lý Manh Manh hỏi như thế ánh mắt mọi người liền tập trung lên người cô. Du Vãn vô thức nhìn Thẩm Thanh Châu, anh hời hợt nhìn cô một cái, ánh mắt kia tựa hồ là.... Cười nhạo?!? Mặc dù cô thường xuyên bị hỏi vấn đề này, nhưng vấn đề này cũng không phải vấn đề không tốt, tôi tỏ ra dễ thương, OK?!
"Tôi đã hơn hai mươi rồi, không còn nhỏ nữa." Du Vãn không biến sắc trừng Thẩm Thanh Châu một cái, khóe miệng Thẩm Thanh Châu chợt lóe lên.
"A ~" Lý Manh Manh cười nhìn cô, "Thật đáng yêu, về sau đoàn phim chúng ta có một biên kịch đáng yêu, thật sự là quá tốt."
Du Vãn gượng gượng cười hai tiếng, vị nữ chính này, người có thể đừng nói chuyện với tôi được không, tôi không thích được mọi người chú ý như vậy đâu. Nhưng Du Vãn rất bất đắc dĩ bởi vì Lý Manh Manh lại thích nói đến cô, nói từ bề ngoài đến tác phẩm, từ tác phẩm nói tới fan hâm mộ sách của cô...
Du Vãn cảm giác mình thành nhân vật chính của bữa tiệc hôm nay rồi.
Cuối cùng cũng kết thúc bữa tiệc, tất cả mọi người đều muốn tản đi, Du Vãn mới vừa đi ra khỏi phòng riêng liền bị người vỗ bả vai, "Vị Vãn."
"Lý tiểu thư."
"Không cần gọi xa lạ như thế, cô trực tiếp gọi tôi Manh Manh là được."
"Ừ."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-sung-ky/47086/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.