Chương trước
Chương sau
Edit: Yáng

***

Buổi tối hôm đó, trên internet truyền ra hình ảnh nhóm người Thẩm Thanh Châu đi dạo ở trung tâm thương mại và ngồi uống nước ở tiệm cà phê, trong ảnh chụp, có tấm Du Vãn và Thẩm Thanh Châu ngọt ngào, còn có tấm Du Vãn và mẹ chồng tương lai rất thân thiết.

Nhìn vẻ mặt "trung khuyển" của Thẩm Thanh Châu cà thẻ xách đồ, các fan nữ đều bày tỏ khóc lóc chảy nước mắt, tại sao tôi lại không có người bạn trai như thế!!!

Nhưng cũng có người phản hồi, bụng của Du Vãn có phải hơi an tĩnh không, không phải đã sớm nói có thai rồi sao?!

"Vãn Vãn, chúng ta chậm quá sao."

Trong khách sạn, Du Vãn vừa ra khỏi phòng tắm đã bị ngăn ở cửa.

"Chậm? Chậm cái gì?"

Thẩm Thanh Châu để điện thoại vào trong tay Du Vãn, nghiêm trang nói, "Tất cả mọi người đều giục sinh con."

"..."

Thẩm Thanh Châu ôm bả vai của Du Vãn, Du Vãn trùm khăn tắm, bởi vì vừa mới tắm xong nên trên người có mùi hương thoang thoảng, Thẩm Thanh Châu cúi đầu nói ở bên tai Du Vãn, "Bọn họ nói chúng ta còn chậm hơn cả Du Điểm Điểm và Đậu Đỏ."

Lỗ tai Du Vãn đỏ lên, "Nhưng mà chúng ta đang ngừa thai mà."

"Ừ." Ngón tay Thẩm Thanh Châu kẹp một góc khăn tắm, khẽ kéo nhẹ một cái, khăn tắm lại nới lỏng một chút, "Chúng ta có cần nhanh một chút không?"

Du Vãn theo bản năng để tay ở trước ngực để tránh khăn tắm rơi xuống. "Không được, chưa kết hôn mà có thai thì anh trai em sẽ tức chết."

Thẩm Thanh Châu suy nghĩ một chút, "Vậy chọn ngày đẹp đi, anh sẽ cầu hôn em trước?"

Du Vãn, "... Nào có ai nói trước ra như anh."

Thẩm Thanh Châu không nói gì, chỉ đưa tay chọc ở sau lưng Du Vãn. Lần này dùng sức hơi mạnh, cho nên khăn tắm đáng thương lập tức bị rơi xuống. Du Vãn khẽ hô một tiếng, trực tiếp nhào tới trong ngực Thẩm Thanh Châu, muốn cô nude sao, cứ như vậy đứng ở trước mặt Thẩm Thanh Châu rất xấu hổ đó.

"Anh nhặt khăn tắm lên cho em!"

Ngón tay của Thẩm Thanh Châu xẹt qua sau lưng Du Vãn, cảm xúc ấm áp chạm vào làn da mềm mại, thanh âm của anh hơi khàn, "Dù sao cũng phải cởi, không cần nhặt."

Du Vãn vùi đầu vào ngực Thẩm Thanh Châu, thấp giọng nói, "Thẩm Thanh Châu, anh lại trêu chọc em..."

"Chỉ trêu chọc mình em." Thẩm Thanh Châu thấp giọng nói một câu, anh được thế hôn lên làn da non mịn trên cổ Du Vãn.

"A..."

Thẩm Thanh Châu thủ sẵn tay ở eo của Du Vãn, ôm cô đi về phía giường lớn.

Đúng là đã lâu không gặp, Du Vãn cảm thấy mặc dù Thẩm Thanh Châu kiên nhẫn dẫn dắt cô, nhưng lại mơ hồ mang theo một chút gấp gáp.

Nhưng mà không để cô suy nghĩ quá nhiều, sung sướng do cơ thể mang lại khiến cô không có cách nào suy nghĩ, chỉ có thể từ từ hóa thành một vũng nước.

"Vãn Vãn..."

Du Vãn rơi vào trong sương mù, nghe được thanh âm của Thẩm Thanh Châu liền mở mắt ra.

Sau đó cô liền phát hiện cô đã nude rồi. Nhưng mà người trước mắt này ngoại trừ áo sơ mi có chút nếp nhăn thì quần áo trên người đều nguyên vẹn không thiếu thứ gì, anh từ trên cao nhìn xuống cô, tạo thành một hình ảnh hết sức mị hoặc.

Du Vãn bĩu môi, bất mãn vì mình bị Thẩm Thanh Châu đùa giỡn trong lòng bàn tay. Vì vậy dùng sức lật người Thẩm Thanh Châu, ngồi lên trên người anh.

Du Vãn không chút chần chờ lập tức cởi thắt lưng của Thẩm Thanh Châu.

Đôi mắt của Thẩm Thanh Châu càng ngày càng tối lại, trong lúc mơ hồ, còn có điên cuồng ẩn nhẫn. Vốn muốn chậm rãi chịu đựng, nhưng mà trải qua động tác to gan của Du Vãn, có chút chuyện không thể nào khống chế được.

Du Vãn cởi xong thắt lưng bắt đầu cởi khuy áo sơ mi, nhưng khuy áo thực sự rất nhiều!

"Thẩm Thanh Châu..." Du Vãn buồn bực nhìn về phía anh.

Thẩm Thanh Châu híp mắt, kéo Du Vãn xuống, hung hăng cắn gặm đôi môi của Du Vãn. Đương nhiên, khuy áo sơ mi cũng không cần Du Vãn cởi. Khụ, một khi đang vội thì có thể trực tiếp xé luôn...

Mọi người cảm thấy hôm nay Thẩm đạo thần thanh khí sảng, hơn nữa vẻ mặt cũng hòa ái rất nhiều. Đương nhiên, số lần các diễn viên bị NG cũng ít đi.

"Đây là cơm trưa của anh."

"Cảm ơn. Vị Vãn à, xem ra ảnh hưởng của cô rất lớn, sau này nên thường xuyên đến đây, như vậy thì tâm tình của Thẩm đạo sẽ rất tốt, chúng tôi cũng tốt hơn." Hướng Trạch Nhiên cười ha hả nói.

Du Vãn ho khan một tiếng, "Cũng không có sau này, không phải mọi người sắp quay xong rồi sao."

"Ừ, cũng đúng." Hướng Trạch Nhiên mở hộp cơm, "Nhưng mà tôi vẫn rất ngưỡng mộ cô."

"..."

"À, mấy ngày nay anh cô đi Anh làm gì thế." Hướng Trạch Nhiên nói, "Hôm qua mới gọi điện thì cậu ấy bảo đang đi dạo phố ở Anh, cậu ấy rảnh như vậy sao?"

Nhắc đến nước Anh dĩ nhiên là Du Vãn biết nguyên nhân, "Cái này, có lẽ là có chuyện rất quan trọng."

"Đi dạo phố rất quan trọng?"

"... Đi dạo phố không quan trọng, nhưng mà có một ít người rất quan trọng."

Hướng Trạch Nhiên vẫn không hiểu, "Có ý gì?"

"Hả? Cũng không có gì, anh muốn biết thì tự mình đi hỏi đi."

"Ơ kìa..."

"Vãn Vãn, qua đây."

"Ừ, tới đây." Du Vãn đứng dậy, "Tôi đi ăn cơm trước, còn chuyện quan trọng, anh hỏi anh trai tôi thì nhất định anh ấy sẽ nói cho anh biết."

Hướng Trạch Nhiên bận quay phim nên sau đó quên mất không hỏi Du Hoán chuyện này. Nhưng sau đó hắn cũng không cần hỏi, bởi vì đông đảo bằng hữu truyền thông đã nói cho hắn biết đáp án.

Quay phim xong quay trở lại khách sạn, Hướng Trạch Nhiên theo thói quen định lượn một vòng trên weibo, nhưng mà vừa mở ra lại cảm thấy tình trạng weibo hôm nay có cái gì đó không đúng lắm...

Hắn mở bình luận dưới bài đăng mới nhất của mình, phát hiện bình luận của mọi người đều vô cùng kỳ lạ.

"Tối nay, chúng ta thắp một ngọn nến cho Hướng Trạch Nhiên."

"Vì Hướng bảo bảo mặc niệm."

"Nhiên Nhiên không khóc, nhất định phải kiên cường!"

"Không có Du Hoán, còn có chúng ta!"

...

Hướng Trạch Nhiên, "???"

Chuyện gì xảy ra.

Hướng Trạch Nhiên mở mục hotsearch. Sau đó hắn liền thấy tên mình đứng ở vị trí thứ ba.

Vị trí thứ nhất là #Bạn_gái_Du_Hoán, vị trí thứ hai là #Tình_yêu_của_Du_Hoán_bị_phơi_bày, vị trí thứ ba chính là hắn #Hướng_Trạch_Nhiên_không_khóc.

Vẻ mặt mơ hồ.

Du Hoán nói yêu đương? Vậy mà một chút tin tức hắn cũng không biết.

Hướng Trạch Nhiên bấm vào trong, quả nhiên nhìn thấy nội dung bài viết có kèm hình ảnh.

Hình ảnh ở sân bay, người đàn ông đứng ở trong sân bay mặc dù đeo kính râm nên không nhìn thấy toàn bộ khuôn mặt, nhưng mà người sáng suốt cũng nhìn ra được đó là Du Hoán.

Mà cô gái tóc ngắn hoạt bát trong hình ảnh còn vừa nói vừa cười với Du Hoán.

Quan trong nhất là tấm ảnh kia, Du Hoán vậy mà rất thân mật ngồi xổm xuống buộc giây giày cho cô gái!!

Có thể để cho Du Hoán quỳ gối buộc giây giày!! Hơn nữa cô gái này không phải là em gái của Du Hoán, vậy rõ ràng chính là bạn gái!!

Trong nháy mắt Hướng Trạch Nhiên liền hiểu ra, hóa ra Du Vãn nói là ý đó, đi dạo phố không quan trọng, nhưng có một ít người rất quan trọng, Du Hoán người này, thì ra là đi cùng bạn gái.

Hướng Trạch Nhiên đương nhiên vui vẻ, anh em tốt cuối cùng cũng có chốn về. Chỉ có điều... nhóm bạn bè trên mạng thật sự khiến hắn dở khóc dở cười, lấy tư cách là CP ổn định với Du Hoán, đêm nay hắn là đối tượng vạn dân "đồng tình".

Du Hoán trở về nước, đây là lần đầu tiên xuất hiện trước truyền thông sau scandal bạn gái.

"Hoán ca, cô gái ở sân bay hôm đó thật sự là bạn gái anh sao?"

"Anh và cô ấy hết sức thân mật đó."

Du Hoán cười nhạt, rất thản nhiên nói, "Ừ, bạn gái của tôi."

Các phóng viên ồ lên, lập tức hỏi tiếp, "Bởi vì bị chụp được nên mới thừa nhận sao?"

Du Hoán, "Cũng không có ý giấu mọi người, cho nên nếu đã chụp được thì cũng không sao, đúng lúc cũng để cho mọi người biết."

"Nghe ý tứ này nghĩa là Hoán ca đã nhận định cô gái đó rồi." Phóng viên bát quái nói, "Nhìn tấm hình thì thấy cô gái này chính là cô gái lần trước đã xảy ra scandal với anh nhưng mà anh đã phủ nhận, còn nói là bạn bè ngoài giới giải trí, vì sao lần trước không thừa nhận, còn lần này lại thừa nhận."

"Trước đó chưa ở cùng một chỗ." Du Hoán đáp, "Mới xác nhận mối quan hệ cách đây không lâu."

"Wow, vậy vì lý do gì lại quyết định ở cùng một chỗ?"

Du Hoán dừng một chút, nhìn về phía ống kính nhưng lại giống như nhìn về phía người kia, "Lãng phí nhiều năm như vậy, không muốn lãng phí thêm nữa."

Tiểu khu nhà Giản Vũ Nùng, cửa nhà Giản gia bị gõ mở đến lần thứ n.

"Ai ôi, đây là con gái nhà anh chị đúng không, Hoan Hoan nhà tôi vừa mới nhìn đã nói đúng là chị Nùng Nùng ở lầu trên, lão Giản à, nhà anh chị tuyển con rể là minh tinh à."

Trong nhà còn có hàng xóm láng giềng khác nghe tiếng ồn ào cũng đến, "Còn không phải là minh tinh sao, lần trước tôi đã nói tên tiểu tử kia sao lại nhìn quen mắt như vậy, hóa ra trước kia tôi đã xem phim truyền hình cậu ta diễn rồi."

"Thảo nào dáng dấp lại dễ nhìn như vậy, hóa ra là minh tinh."

"Lão Giản à, con gái nhà anh chị cũng thật lợi hại. À, làm sao mà quen biết? Để Nùng Nùng cũng giới thiệu một người cho con gái tôi?"

Ba mẹ Giản đã tiếp đãi n tốp đến nhà, mẹ Giản được khen liền cười như hoa, trước đó bởi vì Giản Vũ Nùng mãi không tìm được bạn trai cho nên mẹ Giản bị các bạn hàng xóm "thúc giục" rất lâu, bây giờ là dứt khoát trở mình!!

Lúc này mẹ Giản đã hoàn toàn quên mất chuyện bà ghét bỏ giới giải trí, ừ, con rể này rất tốt! Mới ở chung một chỗ liền công khai thừa nhận tình cảm, minh tinh có thể làm được như vậy cũng không nhiều! Không thể bắt bẻ!

Quan hệ của Du Hoán và Giản Vũ Nùng công khai, nhưng vì bảo vệ Giản Vũ Nùng cho nên thân phận và những thứ liên quan đến cô đều biến mất. Quan hệ của hai người tiến thêm một bước, lấy tư cách là em gái và khuê mật, đương nhiên Du Vãn là người vui vẻ nhất, vì vậy trước tiên gọi điện thoại hỏi thăm bạn học Giản có cảm nhận gì.

Ngay từ đầu Giản Vũ Nùng còn mơ hồ, nhưng hình ảnh kia là chụp hai người họ khi ở Anh, cô không nghĩ tới ở sân bay nước Anh còn bị chụp... Nhưng sau khi ảnh chụp được tung ra thì Du Hoán vẫn rất thản nhiên, nhìn Du Hoán trấn định như thế Giản Vũ Nùng cũng từ từ cảm thấy không có gì, hơn nữa mấy ngày sau đó Du Hoán vẫn ở Anh đưa cô đi chơi, sự kiện bị tung ra ở trong nước giống như trực tiếp bị hai người họ lãng quên.

Sau đó bởi vì công việc nên Du Hoán trở về nước, Giản Vũ Nùng nhìn video phóng viên phỏng vấn Du Hoán sau đó mới cảm thấy giật mình, à... cô bây giờ thật sự là cái đinh trong mắt của rất nhiều cô gái.

<Lang Diêm> đã hoàn tất các cảnh quay, chế tác hậu kỳ cũng kết thúc.

Thẩm Thanh Châu và Du Vãn quay trở về, lẽ ra hai người muốn quay về chỗ ở trước, nhưng nghĩ tới mấy miệng ăn nhà Du Điểm Điểm và Đậu Đỏ, hai người bọn họ lại không giúp được gì nên đành kéo hành lý về Thẩm gia.

Do bên đầu tư <Lang Diêm> yêu cầu thời gian phát sóng bộ phim tương đối cấp bách, cho nên sớm đã định ra thời gian hoàng kim chiếu phim.

Thẩm Thanh Châu và Du Vãn ở nhà cùng với đám samoyed con dễ thương, một tháng sau sẽ cùng nhau đi tuyên truyền cho bộ phim.

Du Vãn là biên kịch của bộ phim nhưng ngay từ đầu khi cô chưa công khai thân phận thì cũng đã thỏa thuận với bên đầu tư là sẽ không lộ diện trên sân khấu. Mặc dù bây giờ thân phận của cô đã công khai, mọi người cũng đã tương đối quen mặt cô, nhưng mà cô vẫn không có ý muốn lên sân khấu để tuyên truyền cho tác phẩm. Tóm lại, Du Vãn vẫn tương đối bài xích lộ diện trước ống kính.

Cô đến buổi tuyên truyền này, một là bởi vì Thẩm Thanh Châu, hai là cô cũng thực sự muốn ngồi ở dưới sân khấu xem trailer hoàn chỉnh ở trên màn ảnh lớn.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.