Sau khi uy lực của Hỗn Nguyên Trảm bị triệt tiêu, Dạ Trầm Uyên giơ tay lên, cầm tấm bùa phòng ngự cấp sau đã hóa thành tro bụi vứt đi.
Lần trước sau khi hắn bị thương ở Dạ gia, bởi vì sư phụ muốn bảo vệ hắn an toàn, nên đã đưa tất cả những pháp bảo hộ thân mà nàng thu thập được sau bao nhiêu năm cho hắn, mà tấm bùa hộ mạng có thể ngăn cản được một đòn toàn lực của Nguyên Anh lúc nãy, chính là một trong số chúng.
"Sao.. sao lại như thế?"
Hỗn Nguyên Ma Tổ cũng biết về bùa hộ mạng cấp sáu, nhưng thứ khiến hắn khiếp sợ không phải cái này! Mà là thiếu niên trước mắt này, hắn lại có thể sống được ở dưới nước!
Nếu là người bình thường ở dưới nước, sẽ cần phải có Tị Thủy Châu, nó sẽ biến thành vầng sáng mỏng bao quanh con người, mà thiếu niên này, hắn có thể thở ở dưới nước được!
Trong dòng nước biển xanh thẳm, huỳnh quang trên thân Côn chiếu sáng lên đỉnh đầu thiếu niên, mái tóc đen dài của hắn lay động trong dòng nước tựa tảo biển, trên gương mặt đẹp đẽ đến yêu nghiệt kia, lại đang tràn đầy sát khí! Hắn là ai chứ? Vì sao có thể sống ở dưới nước? Sao có thể điều khiển cự Côn? Vô số nghi vấn nổ lên trong đầu Hỗn Nguyên Ma Tổ! Lúc này hòn đảo nhỏ giống như một nửa cái chén vậy, bị Côn cắn đến mức hơi nghiêng, trên đảo vẫn như đang ở đất liền, còn ở bên ngoài lại đang đấu đồi với cự quái ở biển sâu, tình cảnh này, thật sự là vô cùng chấn động!
Dạ Trầm Uyên đứng ở bên ngoài kết giới, dùng linh lực truyền giọng nói vào, hỏi từ câu từng chữ:
"Nữ tử bị các ngươi bắt kia đâu? Trả nàng ấy lại cho ta!"
Hỗn Nguyên Ma Tổ vô cùng luống cuống, nếu hắn biết nha đầu tầm thường đó ở đâu, chắc chắn sẽ trả lại cho thiếu niên kỳ dị này! Nhưng mà hắn thậm chí còn chẳng biết nha đầu đó đang ở đâu!
Vốn tưởng rằng cự Côn tới đây cản đường, là để cứu công chúa, không ngờ lại là vì một con nhóc hôi sữa? Rốt cuộc là con nhóc đó có thân phận gì chứ, chẳng lẽ lại là danh môn thiên kim Đế quốc?
Mắt rắn của Hỗn Nguyên Ma Tổ đảo một vòng, đột nhiên hừ lạnh một tiếng: "Thì ra là ngươi đang nói đến nàng ấy sao.. Hừ, nha đầu kia bị bổn tôn bắt rồi, hơn nữa.. mùi vị thật ngon!"
Dạ Trầm Uyên nghe vậy, siết cây chủy thủ trong tay thật chặt! Nước biển quanh thân chợt nổi lên cuồn cuộn, tựa như sát khí từ vô hình hóa hữu hình!
Biết rõ thực lực đối phương không bằng mình, nhưng giờ khắc này, Hỗn Nguyên Ma Tổ vẫn cảm thấy sợ hãi một cách khó hiểu, hắn ngẩng đầu da lên cương quyết nói:
"Thức thời, thì mau đi ngay lập tức! Nếu không, bổn tôn sẽ khiến cho tiểu nha đầu kia chết rất khó nhìn! Tỷ như, bị hạ thủ của bổn tổn mỗi kẻ làm một lần.."
"Ngươi câm miệng!"
Dạ Trầm Uyên nổi điên! Hắn nhảy ra khỏi đỉnh đầu Côn, cầm một quả cầu màu đen kịt, mạnh mẽ ném về phía kết giới!
Hỗn Nguyên Ma Tổ không ngờ Dạ Trầm Uyên không chỉ không bị uy hiếp, mà còn dám phản kích, hơn nữa quả cầu màu đen đó nhìn không giống đồ chơi bình thường, mà là –
"Liệt hỏa châu?"
Một tiếng vang thật lớn vang lên, mặc dù kết giới không bị vỡ nát ra, nhưng vầng sáng rõ ràng đã mờ đi một chút.
Kết giới này là nguồn sống của Hỗn Nguyên tông, Hỗn Nguyên Ma Tổ thấy vậy, không kiêng dè gì nữa, lập tức xuất thủ!
"Nếu ngươi đã rượu mời không uống chỉ thích uống rượu phạt, vậy thì để mạng lại đây đi!" Nhưng hắn đã xem thường Dạ Trầm Uyên rồi, mặc dù năng lực của Dạ Trầm Uyên không đủ, nhưng bảo vật phòng hộ trên người hắn nhiều không kể xiết! Bên ngoài có bùa hộ mạng lục phẩm dù có ra giá cũng chẳng ai bán, tiên khí lá chắn Lăng Thiên nghìn vàng cũng không mua nổi ở chợ đen, khiến cho công kích của Hỗn Nguyên Ma Tổ hóa hư vô, còn pháp bảo của Dạ Trầm Uyên dường như vô tận vậy, phá hủy món này hắn lại cầm món khác, rõ ràng là đang cố ý chặn Hỗn Nguyên Ma Tổ ở nơi này.
Lúc này, Tứ trưởng lão vội vã chạy tới, hô lên từ xa!
"Lão tổi, không xong rồi! Nhị trưởng lão truyền tin lại, nói bọn họ bị người của nhất đẳng quốc vây khốn rồi, Nhị trưởng lão muốn ngài mau rút lui khỏi hải vực này! Đã có tôn giả Nguyên Anh đuổi tới rồi!"
"Đáng ghét!" Hỗn Nguyên Ma Tổ nghe xong, giận dữ không thôi!
Thấy những đòn thông thường không làm gì được Dạ Trầm Uyên, bỗng nhiên hắn hét lớn một tiếng, sau đó, nửa thân dưới của hắn, lập tức biến thành đuôi rắn!
"Chỉ dựa vào nguwoi mà cũng muốn ngăn cản bổn tôn? Đi chết đi! Bạo liệt hỏa diễm!"
Một ngọn lửa đáng sợ phun ra, ngọn lửa kia xuyên qua cả kết giới, đánh thẳng về phía Dạ Trầm Uyên, cho đù là đang ở trong nước, Dạ Trầm Uyên cũng cảm nhận được uy lực của ngọn lửa kia!
Hắn vội vàng dùng lá chắn Lăng Thiên đỡ lại, nhưng ngọn lửa kia ngày càng lớn, dưới đáy biển xuất hiện một vầng lửa, bao trùm lấy hắn.
Côn đang cắn hòn đảo đột nhiên rên rỉ một tiếng, bởi vì cự thú ở dưới nước, phần lớn là sợ lửa, huống chi sức mạnh của Hỗn Nguyên Ma Tổ còn cao hơn nó một bậc!
Nó đành nhả đảo nhỏ ra, lặn xuống. Hỗn Nguyên Ma Tổ thấy vậy thì vui mừng, dùng thể trận pháp liên tiếp, quát to một tiếng: "Tiềm ma đại trận, trốn nhanh!"
Hòn đảo nhỏ được kết giới bao lại tỏa ra ánh sáng nhàn nhạt, lại tiếp tục di chuyển, nhưng làm sao mà Dạ Trầm Uyên có thể để cho hắn đi?
Dạ Trầm Uyên sử dụng long ngữ, ra lệnh cho Côn tiếp tục chặn đường! Phát ra linh lực vô tận khiến sắc mặt hắn tái nhợt!
Nhưng may thay, Côn cuối cùng cũng chịu thua sự áp chế của mạch máu, lại dùng cơ thể mình, chặn lại hòn đảo!
Chỉ nghe thấy một tiếng uỳnh thật lớn! Hòn đảo nhả lại bị đất rung núi chuyển một lần nữa, không ít lầu các bị sụp đổ.
Lúc này Nguyên Sơ đã biết được là ai đang cản trở, bởi vì từ lúc mới bắt đầu, quả trứng rồng trong đầu nàng đã hưng phấn không chịu được!
"Đáng chết! Tiểu Uyên Uyên không ngoan ngoãn đi thỉnh cầu người đến, chạy tới đây làm gì? Thật đúng là càn quấy!"
Mà nàng thân làm sư phụ, chắc chắn không thể để đồ đệ mình một thân một mình đối phó với ma đầu! Vì vậy nàng vội vàng hành động, bay tới khối đá lớn trên đảo, nơi đó, chính là tâm trận!
Lại một lần nữa bị một tên tiểu tử gây cản trở, Hỗn Nguyên Ma Tổ tức giận không nhịn được! Hắn dùng sức điều khiển hòn đảo nhỏ phi thẳng về phía trước, so khí lực với cự Côn kia!
Cự Côn kêu một tiếng dài, dùng cái đầu to, cắn chặt hòn đảo, Dạ Trầm Uyên quỳ một chân lên đỉnh đầu nó, mỗi lần thấy nó kiệt sức, sẽ giúp nó một tay!
Hai con quái vật khổng lồ so tài dưới biển sâu vô cùng đáng sợ, nước biển xung quanh không ngừng cuộn trào, mà cơn tức giận của Hỗn Nguyên Ma Tổ, cũng đã tới giới hạn!
"Đáng chết! Ngươi chết đi!"
Hắn bỗng nhiên không so lực với Côn nữa, mà trực tiếp phá vỡ kết giới, muốn tru diệt Dạ Trầm Uyên!
Mà Nguyên Sơ ở bên kia cũng ra tay, cho dù Tứ trưởng lão và trăm thuộc hạ khác đang tự trông coi tâm trận, nhưng hắn cũng chỉ là tu vi Kim Đan, sao mà là đối thủ của Nguyên Sơ được?
Cả hai tay nàng đồng thời tỏa ra khí lực, để tốc chiến tốc thắng, bay thẳng lên trời, vận dụng võ công!
"Lực áp vạn quân!"
Linh bạo đột nhiên trùng trùng rơi xuống, Tứ trưởng lão còn chưa kịp phản ứng, đã bị đè cho không bò dậy nổi, còn chút linh lực yếu ớt, thì lại bị Nguyên Sơ đánh gãy xương, bại liệt ngã xuống.
Không chỉ bọn chúng, cả hòn đảo đều bị lún xuống bởi một đòn này, đủ để thấy năng lực của Nguyên Sơ mạnh mẽ thế nào!
Hỗn Nguyên Ma Tổ vốn đã đi vào biển sâu đột ngột quay đầu, hắn nghĩ đến điều gì, vội vàng muốn chạy về, lại bị Dạ Trầm Uyên cản lại.
"Đối thủ của ngươi là ta!" Trong lòng Dạ Trầm Uyên biết nhất định là sư phụ xuất thủ, hắn tuyệt đối không thể để cho tên ma đầu này phá hư chuyện hay của sư phụ hắn!
"Đáng ghét!" Cho tới bây giờ Hỗn Nguyên Ma Tổ chưa từng gặp Trúc Cơ nào vướng víu như vậy, cơn điên cuồng lên tới cực điểm! "Ta giết chết ngươi trước! Rồi lại đi giết tên gian tế kia sau!"
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]