Editor: Bắc Chỉ.
Hề Manh và Kim Tiểu Du đang cố gắng ổn định cái ô giữa làn mưa rền gió dữ, tán ô đã bị lật ngược lên không biết bao nhiêu lần, Hề Manh hận không thể vứt bà nó cái ô đi, bất chấp mà chạy. Cuối cùng, chữ "Mãn Đình Express Hotel" vàng chóe to đùng cũng xuất hiện trong tầm mắt.
Cô vội vàng chạy vào đại sảnh khách sạn, Hề Manh nặng nề thở hổn hển một hơi thật sâu, ném cái ba lô leo núi nặng trịch xuống đất, mệt đến quá sức, cũng bất chấp cả người toàn nước mưa, run rẩy tay chân, đặt mông ngồi xuống sofa trong đại sảnh.
"Thời tiết ở đây, cực cực cực con mịe nó kỳ lạ!" Bọn Chu Cường đã tới trước một bước rồi, hai người như con gà rớt vào nồi canh lấy khăn giấy trên bàn ra lau mặt, hùng hổ mắng.
"Trời giống như bị thủng lớn ấy!"
"Mưa thế này có khi mai lụt luôn ấy nhỉ."
"Ai biết được."......
Lâm Nghiên là người tới sau cùng, khi mới vào cửa hai mắt đã sưng đỏ, một tay ôm balo da bị đứt một quai, một tay cầm ô bị gió thổi không ra hình dạng cái ô. Búi tóc vốn dĩ gọn gàng sau đầu của cô nàng giờ đã bị gỡ bay, tóc thì đông một cọng tây một cọng dính hết vào mặt, bộ dáng rất là chật vật.
Sinh ra là đại tiểu thư trong một gia đình kinh doanh giàu có, Lâm Nghiên lớn chừng này chưa bao giờ phải chịu ủy khuất như vậy, thời tiết kiểu này không có xe đón đưa thì cũng thôi, ấy thế mà còn không có đứa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-quy-pho/238213/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.