Editor: Bắc Chỉ.
Bỏ thuốc? suy đoán của Chu Cường nháy mắt làm cả người mọi người phát lạnh, trong lúc nhất thời anh nhìn tôi, tôi nhìn anh, ai nấy cũng đều trợn tròn mắt. Một câu phỏng đoán vô tâm như vậy, cẩn thận ngẫm lại lại cảm thấy có chút đáng tin, nếu không làm sao giải thích được chuyện mấy người thanh niên bọn họ lại ngủ say như chết ở trên xe bus được?
Nếu đúng là bỏ thuốc thật, vậy tài xế và các hành khách khác giải thích như thế nào? Là đồng lõa sao? Hay là hành khách đã sớm đến trạm rồi xuống xe, sau đó tài xế và người có tâm nào đó lại bí mật vận chuyển họ đến đây, giống mấy bộ phim tội phạm trên TV muốn bán bọn họ đi? Bán cái gì chứ, con gái còn dễ đoán, đầy rẫy các loại nguy hiểm. Thế nhưng con trai cũng ở trên xe, không phải là muốn bán nội tạng đấy chứ.
Hề Manh không chú ý tới Lâm Nghiên ôm chặt cánh tay cô, gương mặt trái xoan trắng nõn kinh sợ.
Thế nhưng ánh mắt Lâm Nghiên lại nhìn về phía Tưởng Quân Hào, "Chúng ta, có nên xuống xe xem xét tình hình thế nào không?"
Đề nghị này được mọi người tán thành.
Đúng lúc này, cái đầu thấp bé, giọng cũng như tiếng muỗi kêu Lý Kiện Kiện đột nhiên nói, "Từ từ, à thì, các cậu không thấy Kim Tiểu Du không ở trên xe sao?"
"Cái gì!?" Chu Cường và Trương Nghị trăm miệng một lời.
Hề Manh cũng ngẩn người, cô đúng thật là không chú ý tới điểm này!
Thế nhưng bàng hoàng cũng không duy trì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-quy-pho/238211/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.