Nghĩ về điểm này, tôi lập tức lấy đèn pin chiếu sâu bên trong mộ đạo, nhìn vực sâu màu đen nọ vẫn như trước trống không nói: “Đao Phong, cậu vừa rồi không phát hiện phía sau có người theo dõi sao?”
Đao Phong nghe vậy thần sắc càng thêm kỳ quái, y không trả lời nghi hoặc của tôi, nhưng hỏi ngược lại: “Anh tới cùng làm sao vậy, từ khi nãy đã rất cổ quái.”
Nghe câu này, trong nháy mắt tôi hiểu được trước đó Đao Phong quay đầu lại nhìn cũng không phải vì nhận thấy động tĩnh quỷ dị giống tôi, mà y đang nhìn tôi, cho nên mới cảm thấy hành vi của tôi cổ quái.
Nếu thật sự là vậy, chỉ có hai loại khả năng, hoặc là lòng nghi ngờ của tôi quá nặng thần kinh rối loạn, hoặc là thứ phía sau kia chỉ có tôi có thể cảm giác được.
Giả dụ đáp án trước đúng, vậy không có gì phải lo lắng, dù sao có Đao Phong bên cạnh, cho dù tôi thật sự điên rồi y cũng có thể kéo tôi trở về. Nhưng vạn nhất đáp án là cái sau, liền chứng minh tôi cần phải đề cao cảnh giác, bởi vì thứ kia rõ ràng hướng về phía tôi mà tới, Đao Phong căn bản không cảm giác được sự tồn tại của nó, lâm vào ảo giác cũng chỉ có một mình tôi.
“Không có gì.” Sau khi sắp xếp rõ ràng lại mạch suy nghĩ, tôi bỏ bật lửa ở nơi dễ lấy ra nhất trong túi, khoát tay nói với Đao Phong: “Đi thôi, tìm được hai người ông chú họ quan trọng hơn.”
Do đó không kể sự tình này cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-quy-he-liet-co-thuat-phong-quy/199432/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.