Không chỉ không đáp lại, mà ngay cả ngọn đèn pin vốn phải xuất hiện ở cửa động cũng không thấy đâu nữa.
Có khi nào là cửa động quá cao, cho nên căn bản không nhìn thấy, hay chú Ngô không kịp đợi, đã về thôn tìm người trước? Tôi ôm thằng nhóc béo nặng muốn chết này, trong bụng không ngừng suy xét biện pháp giải quyết.
Mà vừa rồi con mèo hoang cắn bị thương tôi kia, giờ phút này chẳng biết đột nhiên phát điên cái gì, cư nhiên mở đôi mắt mèo màu vàng, trong miệng phát ra tiếng gầm gừ trầm thấp cổ quái, từng bước một chậm rãi đi về hướng tôi.
Trước đó tôi từng bị nó cắn, biết rõ con này lợi hại, hiện giờ nhìn dáng điệu này của nó, không khỏi có chút sợ, nghĩ đến bị loại mèo hoang không rõ lai lịch này cắn bị thương trở về khẳng định phải chích ngừa, vạn nhất bị nhiễm vi khuẩn gì gì đó thì càng phiền toái, tôi là người lớn còn không sao, Tiểu Béo tuyệt đối không thể để cho nó cắn được.
Tôi ôm chặt Tiểu Béo, theo động tác của mèo hoang chậm rãi di chuyển về phía sau, đi còn chưa được vài bước, lại cảm giác phía sau lưng đột nhiên có thứ gì đó đụng phải, tôi thoáng sửng sốt, nhanh chóng xoay người ra sau nhìn xem, tiếc rằng hiện giờ ánh sáng không đủ, hoàn toàn nhìn không rõ rốt cuộc là cái gì trước mặt, nhưng tôi có thể khẳng định, đó tuyệt đối không phải thứ gì tương tự vách tường, bởi vì trong cứng rắn nó lại mang theo một loại mềm mại đặc thù, thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-quy-he-liet-co-thuat-phong-quy/199421/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.