“Mọi, mọi người sao lại ở đây.....” Tôi lúng túng vừa nói vừa vò đầu, suýt nữa cắn rơi mất lưỡi mình, nhìn ba người một biểu cảm “Chúng tôi đều nghe được rồi”, tôi liền hối hận sự lỗ mãng vừa rồi.
Lần này hay rồi, tình yêu vốn nên che giấu, triệt để biến thành bí mật mọi người đều biết. Da mặt tôi dày thì không cảm thấy sao, chỉ sợ Đao Phong sẽ chịu không nổi.
Chị Tuyền thấy tròng mắt tôi đảo qua đảo lại ba người họ, cười duyên một tiếng nói: “Ai du này, bạn Sở Tiểu Dương, bạn còn biết xấu hổ nữa không? Vừa nãy một tiếng kia thực sự là rống đến kinh thiên động địa đó.”
Chú hút thuốc híp mắt quan sát tôi, cũng cười không ngừng: “Bọn ta vốn đều đã đi ra khá xa rồi, nghe được câu “Tỏ tình” kia của cậu lại vội vàng lao về, rồi đứng đây chờ xem kịch vui đấy.”
Nghe xong lý do của chú, tôi rốt cuộc hiểu được, ba người này hóa ra cố tình chặn ở đây chờ tôi và Đao Phong mất mặt đi ra.
Quá xấu con mẹ nó xa.
Tôi không ngừng ho khan, không biết nên nói gì, mắt đảo qua chú và chị Tuyền, sau cùng dừng lại trên thân người chẳng hiểu tại sao lại xuất hiện ở đây.
Tôi chỉ vào người đàn ông kia hỏi: “Tên này sao cũng ở đây?”
Chú liếc mắt Hạng Văn Đồng đã bị trói thành cái bánh ú, thờ ơ nói: “Trước đó ở dưỡng sinh điện bị tách khỏi Đao Phong, ta và Kỷ Tuyền liền bị thằng nhóc này cùng Đường Ninh truy sát, chẳng qua, hừ, ta dùng chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-quy-he-liet-co-thuat-phong-quy/1331866/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.