Có lẽ do ôm Đao Phong, dù dựa vào vách đá lạnh cứng, tôi cũng ngủ rất thoải mái.
Trong mơ màng, mặt tôi vùi vào cổ áo Đao Phong, chóp mũi chạm vào làn da ấm áp, liền không tự chủ được cọ mấy cái, sau đó cảm thấy chưa đủ, lại bắt chước lúc trước làm với bạn gái, khi gần tới chỗ vai cậu ấy khẽ hôn một cái. Lập tức cảm thấy cơ thể trong lòng run lên, sau đó là một giọng nói trầm thấp quen thuộc: “Này..... Sở Dương.......”
“Ừm..... Đao Phong.....” Tôi buồn ngủ mông lung, ở chỗ đó lại hôn cái nữa, biết mình ngay cả mắt còn chưa mở, trong lòng vẫn não tàn mà nghĩ, sao còn chưa hiện dấu hôn, tôi rõ ràng đã cắn nhiều vậy mà......
Lúc này một tiếng cười khẽ rơi vào trong tai, chợt nghe bên cạnh có người mở miệng nói: “Thằng nhóc quỷ này định âm mưu gì đó, cậu dứt khoát đánh tỉnh nó luôn đi, không thì lát nữa nó sẽ ăn cậu thật đấy.”
Nghe vậy, tôi giật nảy mình, lập tức tỉnh táo, ngẩng đầu nhìn thấy Sở Vấn Thiên ngồi bên cạnh vẻ mặt hài hước nhìn tôi chằm chằm, lúc này mới ý thức được bản thân đang ở chỗ nào.
“Ưm.....Tôi, tôi vừa nãy đang nằm mơ?” Tôi hắc hắc cười hai tiếng, ngượng ngùng gãi đầu, lấp tức cúi đầu nhìn Đao Phong trong lòng.
Sở Vấn Thiên vào lúc tôi ngủ đã gom một đống củi nhóm lửa, đại khái do có nguồn nhiệt này, tôi mới không thấy loại địa phương âm lãnh này ngủ sẽ mắc bệnh gì.
Đao Phong hiển nhiên đã sớm tỉnh trước tôi, cậu ấy bị tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-quy-he-liet-co-thuat-phong-quy/1331863/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.