Nghe được câu này của tôi, Đao Phong phút chốc có chút kinh ngạc, biểu cảm trên mặt mặc dù không có biến hóa quá lớn, nhưng tôi như trước từ hai tròng mắt đen nhánh nọ nhìn được một tia khác thường, chẳng qua mạt khác thường này thoáng qua ngắn ngủi, cậu ấy rất nhanh liền khôi phục vẻ lạnh lùng vốn có, con ngươi rũ xuống rốt cuộc nhìn không ra tâm tình gì.
Trong lòng tôi có chút mất mác, biết rõ đây mới là phản ứng bình thường, nhưng lại cảm thấy chưa đủ, khó tả lắm, tôi hy vọng Đao Phong sau khi tôi nói ra câu ấy sẽ có chút biểu hiện khác với bình thường, lại không biết tới cùng mình đang hy vọng cậu ấy biểu hiện ra cái gì, loại tâm lý phức tạp mà mâu thuẫn này, làm tôi càng ngày càng không rõ ràng mình muốn Đao Phong thế nào nữa, hoặc nói, tôi tới cùng muốn lấy được thứ gì từ trên người cậu ấy.......
Nhiệt độ nơi lòng bàn tay cùng dán vào nhau truyền đến, tôi cảm thấy mình trở nên vô cùng nôn nóng, không thể làm gì khác hơn là dứt bỏ những tạp niệm này, chuyên tâm từ trong ảo giác trước mắt tìm kiếm đường ra.
Dựa vào cục diện trước mắt mà nói, nếu tôi và Đao Phong còn không mau chóng tìm được vị trí của đại thúc và Kỷ Tuyền, vậy chúng tôi rất có khả năng sẽ vĩnh viễn bị nhốt ở nơi này.
Những nhà cửa mờ mờ ảo ảo cao thấp chằng chịt này không chỉ là ảo giác, nó càng như là một bố cục, là một bố cục có thể vây chết người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-quy-he-liet-co-thuat-phong-quy/1331854/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.