Tôi mang kính đen, ngửa đầu tựa trên ghế dài công viên, vắt chéo chân thoải mái hưởng thụ ánh nắng ấm áp hiếm hoi vào mùa đông này.
Kể từ lúc chia tay Đao Phong Kỷ Tuyền, đã tròn hai tháng có lẻ, lúc này đang dịp tiết cuối đông, bầu trời cho dù có ánh nắng, cũng lạnh tựa hầm băng, há miệng là có thể thở ra khói trắng.
Bỗng dưng một luồng khí âm lãnh phả thẳng vào mặt, tôi mở mắt, nhìn thấy khuôn mặt xinh đẹp tuyệt luân thình lình xuất hiện trước mắt, mắt hạnh đỏ tươi kia khẽ nhướng, đang đờ đẫn cùng tôi đối diện, hoa văn quỷ dị trên trán trôi trôi nổi nổi, khiến nàng vốn đã xinh đẹp như tiên càng tăng thêm phần yêu mị.
Nàng là Hải Mê Thất hậu, phi tử của Nguyên Định Tông, hoàng hậu chấp chính Khâm Thục ba năm, sở hữu sự xinh đẹp và vóc dáng hơn người.
Nhưng hiện giờ vị Hải Mê Thất hậu vô cùng xinh đẹp này, đã biến thành quỷ nô thủ hạ đầu tiên của tôi, mà nét xinh đẹp kinh diễm người trần kia của nàng, sau khi nhìn vô số lần, cũng từ từ mất đi lực hấp dẫn với tôi.
Hai tháng trước, tôi phong trần mệt mỏi về đến nhà, Lão Sở nhìn thấy tôi trước hỷ sau kinh, cao thấp quét nhìn tôi một lần xong kéo tay tôi thấp giọng hỏi: “Xảy ra chuyện gì?! Mày làm gì mà rước một thân quỷ khí này trở về?”
“Quỷ khí?” Tim tôi căng thẳng, lập tức nghĩ tới hoa văn trên ngón tay, ngoài miệng lại che giấu cười nói: “Trộm mộ mà, khẳng định có quỷ khí.”
“Bớt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-quy-he-liet-co-thuat-phong-quy/1331837/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.