“Chết rồi?” Tôi sửng sốt, vội vàng tiến đến bên cạnh Đao Phong, vì con tiểu miêu trên mặt đất không hề nhúc nhích cảm thấy tiếc hận.
Đao Phong lắc đầu, dùng tay trái mang găng nhấc hắc miêu lên, nhẹ nhàng bỏ vào ba lô phía sau mình: “Toàn thân tê liệt, giống chất độc trên người anh, hẳn sẽ không chí mạng.”
“Vậy thì được.” Tôi hơi vuốt cằm, nghĩ đến cánh tay trái cơ hồ đã không còn cảm giác, dứt khoát vói tay phải vào trong quần áo, kéo băng vải ông chú buộc xuống, vừa rồi làm nhiều vận động kịch liệt như vậy, tôi nghĩ độc kia đã sớm không thể khống chế nữa rồi.
Người đàn bà kia nếu thật muốn ra tay hạ sát, tuyệt đối sẽ không để tôi sống đến tận giờ, cũng sẽ không nhắm người không hề đáng uy hiếp như tôi, thông minh mà nói, trực tiếp chọn độc dược kiến huyết phong hầu giết Đao Phong hoặc ông chú, mới là cách làm sáng suốt nhất. Cô ta lại lựa chọn tôi và Kỷ Tuyền, sợ rằng chỉ có hai nguyên nhân, một là cô ta căn bản không có dược vật cường lực dính vào chết ngay, hai là cô ta muốn nhân cơ hội trì hoãn thời gian, để đạt mục đích chạy trốn. Cô ta đặt cược địa vị của tôi và Kỷ Tuyền trong lòng Đao Phong, Ngô Mưu, đánh cược hai chúng tôi bị thương hai người còn lại nhất định sẽ ưu tiên lựa chọn xem thương thế, hơn nữa biết Đao Phong và ông chú hiểu rõ ám khí cô ta sử dụng, sẽ không dễ dàng bị hại.
(Tiêu: Kiến Huyết Phong Hầu là tên một loại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-quy-he-liet-co-thuat-phong-quy/1331831/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.