Tôi vừa nghe vừa đếm, phát hiện số lượng người đang nói chuyện với nhau rất đông, tuyệt đối không chỉ hai người, điều này làm tôi lập tức nhớ tới trước khi tiến vào địa cung, người đang âm thầm tùy thời đánh lén tôi và Đao Phong kia, hẳn chính là một người trong đám này. Họ hiện giờ thông qua đường khác tới trước chúng tôi, có lẽ nhất định có chút thủ đoạn.
Dựa theo ông chú miêu tả, đám người này có người ngoại quốc cũng có người Trung Quốc, trang bị kỹ thuật hoàn mỹ, cực kỳ khó đối phó, mà chúng tôi chỉ bốn người, chính diện giao phong sợ rằng chỉ có phần chật vật chạy trốn.
Ông chú đưa mắt ra lệnh, bảo chúng tôi đừng hành động thiếu suy nghĩ, Kỷ Tuyền gật đầu, từ trong ngực lấy ra một ống hãm thanh, lặng lẽ gắn trước súng bắn tỉa.
Tôi suy nghĩ, lấy ra xẻng công binh nắm trong tay, như vậy một khi họ chuẩn bị tập kích, tôi cũng không đến mức tụt hậu, có thể dùng xẻng đập nhất mấy tên hay mấy tên.
Bốn người dọc theo đường sơn động chậm rãi lần mò về phía trước, không lâu sau thì đi tới một chỗ cửa động cao hơn mặt đất ba bốn thước, ở chỗ này nhìn xuống phía dưới, cực kỳ khó bị người khác phát hiện, bởi vì người bình thường đều chỉ biết nhìn những sự vật trong tầm mắt mình, vượt quá tầm mắt liền dễ dàng biến thành góc chết, độ cao chỗ chúng tôi đây vừa vặn nằm ngoài tầm mắt của đám người dưới kia, cơ bản không ai chú ý tới.
Ông chú chen chúc đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-quy-he-liet-co-thuat-phong-quy/1331825/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.