"Khiêm tử, Nhị ca, mọi người ở đâu." Hoàn toàn không cảm giác được phương hướng, Giản Vô Tranh ở giữa màn đen dày đặc vừa đi vừa gọi, không biết mình gọi bao lâu, cũng không biết đi tới nơi nào, càng không biết những người khác hiện tại đang làm gì, có phải cũng gặp tình trạng giống mình hay không.
Hết thảy những việc này phát sinh quá mức đột ngột cũng quá quỷ dị, Giản Vô Tranh thậm chí còn chưa kịp phản ứng, đã cùng những người khác phân tán, lo lắng cho Khiêm Tử và Nhị ca, đồng thời càng lo lắng cho Lăng Mộ Dương bị Thi Tiêu kéo đi.
Nghĩ đến tên thư sinh Lăng Mộ kia bình thường thân thể gầy yếu, Giản Vô Tranh chỉ hy vọng Thành Nhạc đuổi theo trước hết có thể đem người bình an mang về.
"Này, có ai không." Lại gọi một tiếng, Giản Vô Tranh dừng bước, trong tay cầm đèn pin không thấm nước, đứng tại chỗ bắt đầu suy nghĩ hết thảy biện pháp có thể thực hiện.
Bất đắc dĩ nghĩ nửa ngày, cũng không nghĩ ra phương pháp gì có thể đột phá loại khốn cảnh này, bởi vì cậu căn bản ngay cả nguyên nhân tạo thành loại tình huống này cũng không làm rõ được.
Cắn răng, Giản Vô Tranh quyết định vẫn nên đi về phía trước, dưới loại tình huống này, vô luận đi tới đâu cũng tốt hơn so với đứng tại chỗ chờ chết, một mặt Thi Tiêu trốn trong bóng tối nọ là một nhân tố không xác định, mặt khác, dựa theo tâm lý phán đoán của người bình thường, lúc này nếu mấy người bọn họ đều đang một mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-quy-chi-nhat-quy-te/1216089/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.