Giản Vô Tranh lái xe trên đường vành đai đông nghẹt, một bụng lửa giận nọ thật sự không chỗ phát tiết.
Vừa tảng sáng đã bị Nhị ca nhà mình gọi điện đánh thức, bảo cậu nhanh chóng đến bệnh viện một chuyến, về phần nguyên nhân, Nhị ca lớn già đầu kia ở trong điện thoại ấp úng mãi không chịu nói rõ, bắt cậu phải đến bệnh viện nhìn xem.
Giản Vô Tranh không phải người có tính tình dễ chịu gì, càng không phải người tốt, ghét nhất bị loại sự tình phải đoán tới đoán lui này làm phiền, nhưng lần này cậu lại ngoài ý muốn nghe xong lời Nhị ca Giản Tam Sinh nói, cơm cũng chưa ăn đã vội vàng từ trong nhà lái xe ra. Bởi vì từ lúc bắt đầu nhận được điện thoại, cậu đã có một loại cảm giác xấu, loại cảm giác này phảng phất như tảng đá lớn đặt trên ngực cậu, khiến cậu trở nên nôn nóng bất an, thậm chí miên man suy nghĩ.
Trong lòng Giản Vô Tranh hiểu rõ, Nhị ca vội vã gọi cậu đến như vậy, nhưng lại không phải bản thân Nhị ca bị thương ngã bệnh, vậy chỉ có một loại khả năng, xảy ra chuyện chính là tên kia......
Tên kia......
Cái tên chết tiệt đó!!
Hung hăng đập vô lăng một cái, Giản Vô Tranh hận không thể một cước giẫm lên chân ga đụng bay tất cả đám xe cộ chắn đường phía trước vọt tới bệnh viện. Lúc này đèn giao thông màu đỏ tượng trưng cho xe ngừng chạy đúng là có vẻ đỏ tươi chói mắt vô cùng......Không rõ.
Thiên Triều Hoàng đô không hổ là thành thị giao thông kém cỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-quy-chi-nhat-long-hon/209971/quyen-1-chuong-1-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.