Kéo Lăng Mộ Dương vừa chạy vừa tránh né đám người Liêu Hiểu Thịnh truy tung trong mộ đạo, Giản Vô Tranh nghĩ tiếp tục như vậy, chính mình sau này trở về trường thi thể dục nhất định có thể thi đậu với điểm số cao nhất. Cảm giác nặng nề nơi ngực càng ngày càng mãnh liệt, hai người đều chạy đến mặt đỏ tía tai, nhưng một khi dừng lại, là có thể nghe được tiếng vuốt nhọn của hai mộ thú nọ chấm đất, khiến hai người bọn họ không thể không tiếp tục cuống quít chạy trốn trong mộ đạo.
"Lăng Mộ, chúng ta tách ra chạy thôi." Nhìn ánh sáng cam của đèn pin mắt sói trong lúc chạy trốn lúc ẩn lúc hiện, Giản Vô Tranh thở hồng hộc nói, dưới chân không có chút ý định ngơi nghỉ.
"Tách ra......chạy?" Thể lực còn không bằng loại sinh viên đại học bình thường như Giản Vô Tranh, Lăng Mộ Dương sau khi trải qua thời gian dài khổ sở chạy, trước mắt tránh không được từng đợt biến thành màu đen, ngay cả một câu nói cũng không trọn vẹn.
"Đúng vậy." Đột ngột dừng bước, Giản Vô Tranh thở hổn hển một hơi, sau đó nói: "Anh hướng sang bên kia, mau chóng tìm được Nhị ca bọn họ, sau khi tôi đem chúng dẫn dắt đi sẽ tìm các anh."
"Nhưng mà......" Nhíu nhíu mày, Lăng Mộ Dương còn muốn nói gì đó, nhưng lập tức bị đối phương cắt ngang.
"Không có nhưng nhị gì cả.......Đừng nhiều lời, anh ở chỗ này vướng víu, tôi một mình chạy là được, anh nhanh đi tìm Nhị ca tôi." Dứt lời, Giản Vô Tranh đẩy Lăng Mộ Dương về hướng hành lang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-quy-chi-nhat-long-hon/1216076/quyen-2-chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.