"Tôi biết không thể chọc vào hắn, dù sao trong tứ thú ngoại trừ mình tôi ra ai cũng đều không thể trêu vào. Nhưng không ngờ tới, thiên tính vạn tính mà trước khi trộm lại quên tính, lúc đó tiện tay duỗi ra liền duỗi đến túi hắn, kết quả khiến hắn đuổi theo một đường, vốn tưởng rằng trước khi vào núi đã cắt đuôi được, không ngờ vẫn đi theo hoài!" Lăng Mộ Dương vẻ mặt buồn nản thở dài, hận không thể chém cái tay thích gây chuyện kia của mình.
"Cậu nói đây là Bạch Hổ kia làm ra sao?" Giản Tam Sinh sắc mặt âm trầm, ngữ khí càng thêm bất thiện, chỉ vào con chuột to vẫn như cũ sững sờ đứng đó nói: "Chỉ dùng một con chuột này đã biến Tam Nhi thành như vậy?"
Gật đầu, Lăng Mộ Dương nhìn con chuột một chút, lại nhìn bốn phía nói: "Bạch Hổ thiện dùng ngũ hành thuật, hắn có thể lợi dụng từng loại sự vật ngũ hành tương sinh tương khắc để đạt được mục đích, nhưng hắn không thể như Huyền Vũ khống chế viễn trình, do đó tên kia bây giờ khẳng định đang ở một nơi nào đó ngay phụ cận để quan sát."
Lăng Mộ Dương càng nói càng sợ hãi, cẩn thận quan sát chung quanh, sợ Bạch Hổ đột nhiên từ chỗ nào đó lao tới, khuôn mặt tuấn tú vốn cũng xem như không tệ giờ phút này chỉ còn vẻ hèn mọn: "Nhị gia anh mau nâng người này vào phòng đi, thoát ly khỏi phạm vi của ngũ hành tương khắc sẽ không sao nữa. Chúng ta cũng không thể tiếp tục đợi bên ngoài, nếu không sẽ đúng ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-quy-chi-nhat-long-hon/1216055/quyen-2-chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.