"Ngươi không muốn biết đêm qua ta đã ở đâu sao?" Lữ Phiến Vân thử hỏi, cũng là muốn thăm dò phản ứng của đổi phương.
Đúng như dự đoán, Tàn Thư cũng chỉ bâng quơ đáp: "Đó là chuyện riêng của ngươi, ta không có tư cách hỏi tới, trừ khi ngươi muốn tự mình kể ra."
"Quả nhiên ngoại trừ Triệu tướng quân, ngươi đối với ai đều như nhau cả." Dẫu biết trước sẽ không có kết quả, thế nhưng y lại lần này đến lần khác kỳ vọng vào nó, Lữ Phiến Vân ơi Lữ Phiến Vân, ngươi ngốc sao? Đúng vậy, y chính là một kẻ ngốc, đem lòng tưởng mến một người không nên tưởng mến: "Phụ thân muốn ta thành thân."
Nguyễn Vũ Kỳ thoáng kinh ngạc, chẳng ngờ tới người nọ lại chủ động kể chuyện với mình, dù vậy hắn vẫn nghiêm túc lắng nghe: "Là cô nương nhà nào có được phước phần lớn tới vậy, lấy được Phiến Vân đại phu ắt hẳn cũng là dạng tiểu thư khuê các, tri thư đạt lễ, thật muốn được một lần diện kiến dung nhan."
".." Lữ Phiến Vân lặng im nhìn hắn, đáy lòng chua xót, nhưng vẫn chỉ có thể mỉm cười đáp ứng: "Được, đến lúc đó sẽ giới thiệu qua với ngươi."
Đề ý thấy thời gian đã qua lâu, Nguyễn Vũ Kỳ sợ phu quân sẽ đi tìm mình, liền chủ động xin cáo từ.
Lữ Phiến Vân hiểu ý cũng không giữ hắn lại, đang định đứng lên tiễn người, lệnh bài trên thắt lưng bất ngờ rơi ra, y vội vàng muốn cúi xuống nhặt lấy, chẳng ngờ Tàn Thư đã nhanh hơn một bước. Biết sự tình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-phu-tuong-quan/3714499/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.